Rất nhiều người tụ tập trước nhà Trần Bình Xuyên để xem náo nhiệt. Mạnh Chu Sơn liếc nhìn những gương mặt xa lạ hay quen thuộc, cuối cùng chậm rãi ngừng lại ở gần góc cầu thang.
Ở đó có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai. Cổ áo đối phương được nâng lên rất cao, che mất nửa dưới khuôn mặt. Chỉ lộ ra một đôi mắt, lén lút như chuột chui vào hang. Không giống như những người khác, hắn cũng không đến gần xem náo nhiệt mà đứng xa xa đám người nhìn xem, phát hiện Mạnh Chu Sơn đang nhìn mình chằm chằm, hắn lập tức xoay người đi lên lầu.
Mạnh Chu Sơn thấy vậy, chậm rãi đút hai tay vào túi quần, dùng mũi giày da đá đá Nghiêm Việt Chiêu, thấp giọng ra hiệu hắn nhìn lên: “Có cá.”
Nghiêm Việt Chiêu nghe thế liếc nhìn lên trên lầu, đứng dậy từ bậc thang, vỗ vỗ bụi bẩn sau mông: “Để tôi đi theo thì được thôi, nhưng cậu phải nói trước cho tôi, vì sao lại muốn đi điều tra người có vết bớt màu đỏ ở hổ khẩu.”
Chuyện kiếp trước đương nhiên là không có cách nào giải thích.
Mạnh Chu Sơn chỉ có thể bịa một lí do để lừa cho qua: “Lúc xảy ra vụ án tôi thấy có một người lảng vảng gần đó, trên hổ khẩu có một vết bớt màu đỏ.”
“Không nói sớm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT