Phòng ngủ Mạnh Chu Sơn rất sạch sẽ, căn bản không có gì cần dọn. Anh tìm trong tủ một bộ đồ ngủ, đang định đưa cho Tùy Nguyệt Thanh thì chợt nhận ra rằng đôi chân khuyết tật của thiếu niên khó có thể tắm một mình.
Nghĩ đến chỗ này, Mạnh Chu Sơn hơi khựng lại, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Bình tĩnh mà nói, bọn họ vừa mới gặp nhau không lâu. Theo quan điểm của Mạnh Chu Sơn, nếu anh bị tật ở chân, anh nhất định sẽ không để người khác giúp mình tắm, điều này không phù hợp cả về tình cảm lẫn lý trí.
Tuy nhiên, trong phòng tắm không có tay vịn để tạo điều kiện thuận lợi cho việc di chuyển của người khuyết tật. Để Tùy Nguyệt Thanh một mình tắm không an toàn.
Ngay lúc Mạnh Chu Sơn đang trầm tư, Tùy Nguyệt Thanh không biết đã nhẹ nhàng đẩy xe lăn đến cửa từ khi nào. Bởi vì suy dinh dưỡng, quần áo mặc trên người cậu rất rộng, hình như cậu không hiểu vì sao Mạnh Chu Sơn mãi còn chưa đi ra: “Chú ơi?”
Mạnh Chu Sơn tỉnh táo, đưa cho cậu bộ đồ ngủ làm bằng vải cotton, anh dừng một chút mới nói: “Cần tôi tắm giúp không?”
Cuối cùng anh cũng hỏi câu hỏi này, như thể đó chỉ là một lời chào hỏi và quan tâm thông thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT