Lộc Vi Miên ngơ ngác nhìn Phong Hành Uyên ra hiệu với con tiểu hắc miêu kia.
Nó liền ngoan ngoãn bò xuống, ngồi một bên, khép chân lại, mắt long lanh mong chờ.
Lộc Vi Miên cứng ngắc dò hỏi: “Nó… gọi là Tiểu Hắc sao?”
Vì sao lại trùng tên với con mèo của người kia.
“Còn chưa đặt tên, chẳng qua nhìn nó đen nên thuận miệng gọi vậy thôi,” Phong Hành Uyên ngẩng đầu nhìn nàng, “Phu nhân có nghĩ ra tên nào hay hơn chưa?”
Lộc Vi Miên lúc này mới phát giác tim mình đập cực nhanh.
Có phải nàng đã suy nghĩ quá nhiều rồi không, chẳng qua chỉ là hắn thuận miệng gọi mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT