Lộc Vi Miên lần nữa bị hắn nói quá mức trực tiếp đến mức cả người sung huyết, cuống quít cắt ngang hắn, “Đừng, đừng nói nữa.”
Thanh âm nàng càng nói càng nhỏ, “Ta biết rồi.”
Phong Hành Uyên cho rằng nàng mất hứng.
Có lẽ nghe được hắn vô duyên vô cớ muốn khi dễ nàng, nàng liền mất hứng.
Bất luận là ai đều sẽ không vui.
Hắn nghĩ, một chỗ nhỏ bé như vậy, chắc chắn sẽ bị thương tổn.
“Có phải ta rất xấu xa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT