Tiết Mại lập tức tiến lên hành lễ.
Tư Dư sắc mặt trầm xuống, nghiêm giọng nói: “Quốc cữu gặp nạn, há phải do Tiết khanh hợp sức với An Triều Liệt mưu hại?”
Tiết Mại vội đáp: “Tuyệt đối không có chuyện ấy! Thần từng chịu triệu kiến của quốc cữu, sao dám mưu hại? Quốc cữu bị An Triều Liệt và nghĩa tử của hắn, Khuất Kế Tiên, sát hại. Thần vốn muốn triệu tập binh mã Tuyên Châu để báo thù cho quốc cữu, nhưng những người còn lại đều hàng phục. Thần một mình khó chống, đành tạm thời quy thuận.”
Tư Dư nói: “Nay An Triều Liệt toan tính phế lập, thả binh đốt giết cướp bóc trong kinh thành. Nghĩa tử của hắn càng bắt cóc công chúa, khinh nhục quân thượng. Tiết Mại, ngươi xuất thân từ gia đình thư hương lễ nghĩa, vốn là mệnh quan triều đình, lẽ ra phải chính trực yêu dân, báo đáp triều đình. Thế mà nay lại trợ Trụ vi ngược, bóc lột bá tánh. Ngày sau sử sách ghi chép gian thần, tất có tên ngươi!”
Tiết Mại lập tức dập đầu, đau đớn nói: “Công chúa thứ tội! Thần cũng khổ tâm khuyên can An Triều Liệt kiềm chế Khuất Kế Tiên và binh sĩ, để bảo vệ xã tắc, cứu công chúa. Nhưng hắn không nghe lời thần… Thần ngày ngày lo lắng, nhưng bất lực!”
Tư Dư hỏi: “Quả thực như vậy?”
Tiết Mại đáp ngay: “Nếu có nửa câu dối trá, thiên lôi đánh xuống!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play