Cao Thịnh chưa đáp lời, lúc này Sài Tiến Tự từ bên ngoài bước vào: “Thái úy.”
Theo sau, Sài Tiến Tự ghé sát bên Cao Thịnh thì thầm một câu. Cao Thịnh mới nhìn về phía Tống Chi Tuân:“Được, ngươi đã thề, ta liền tin ngươi, đứng dậy đi.” Nói xong, chính hắn tự mình bước tới nâng Tống Chi Tuân dậy: “Công chúa thân phận tôn quý, Tiểu Đào cũng tựa như nữ nhi thân sinh của ta. Nếu lời ta nói có phần không dễ nghe, ngươi cũng đừng để tâm.”
Tống Chi Tuân trầm mặc, không đáp.
Hắn lại nói: “Tống phu nhân đã ở Tống phủ, ngươi tự đi gặp nàng đi. Ngày sau trở về doanh trại là được.”
“Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.” Tống Chi Tuân đáp lời, đứng dậy lui ra ngoài. Đến sân ngoài, hắn gặp Ngô Canh.
Ngô Canh mặt đầy bụi đất, y phục hỗn loạn, tóc ngắn tán loạn, dường như búi tóc trên đầu bị cắt đứt. Vừa thấy Tống Chi Tuân, hắn lập tức quỳ xuống đất.
“Công tử, ta… ta xin lỗi công tử…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play