Tống Chi Tuân vội vàng hỏi: “Vì sao? Hắn muốn đưa công chúa đi nơi nào?”
Tư Dư lo lắng, nghi hoặc đáp: “Hắn muốn dời đô đến Tây Xương, chính miệng hắn đã nói như vậy!”
“Dời đô đến Tây Xương…” Tống Chi Tuân kinh hãi, ngay sau đó trầm ngâm: “Chắc chắn là để tránh mũi nhọn của liên quân. Tây Xương tiếp giáp Lương Châu, đó là địa bàn của Cao Thịnh. Nếu đến được nơi đó, Cao Thịnh sẽ trở thành thổ hoàng đế, chân chính ‘hiệp thiên tử dĩ lệnh chư hầu’!”
Tư Dư biết Tống Chi Tuân hiểu rõ hiểm họa từ hành động này của Cao Thịnh, liền nói: “Vậy phải làm sao? Khi cữu cữu rời kinh, ông từng nói sẽ chiêu mộ những chí sĩ cùng thảo phạt Cao Thịnh. Nay liên quân quả nhiên đã đánh tới ngoài thành, ta vốn hy vọng cữu cữu có thể đại bại Cao Thịnh, giải cứu ta, mẫu hậu và bệ hạ…”
“Liên quân trận đầu thất bại, thủ hạ của Cao Thịnh tướng mạnh như mây, liên quân không biết đến khi nào mới có thể công phá kinh thành. Nếu Cao Thịnh dời đô, Tây Xương khắp nơi đều là quan ải, dễ thủ khó công, liên quân e rằng cũng không thể làm gì được hắn,” Tống Chi Tuân lo lắng nói.
Tư Dư khóc thút thít, Tống Chi Tuân thay nàng lau lệ, lòng rối như tơ vò, không biết phải làm sao.
Tư Dư khóc một lúc, rồi nhìn hắn nói: “Tống lang, tặc tử ra lệnh ta phải tức khắc hồi kinh. Ta không biết sau khi bị đưa đến Tây Xương, liệu còn có thể gặp lại Tống lang hay không, cũng không biết kiếp này hồn sẽ về nơi đâu. Tự khi phụ hoàng băng hà, ta đã rơi vào tay giặc, mọi sự đều không thể tự định đoạt. Giờ đây, ta chỉ mong trước khi rời kinh, được cùng Tống lang làm phu thê một ngày, để đời này không còn tiếc nuối.” Nói xong, nàng dùng sức ôm chặt lấy hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play