Lộc Hi hé ngón tay ra, từ giữa kẽ nhìn lén Ôn Thanh Mặc một cái:
“Em làm sao cơ?”
Chẳng lẽ thật sự bị anh đoán trúng rồi?
Cảm nhận được ánh mắt chăm chú từ Lộc Hi, trong lòng Ôn Thanh Mặc bỗng chột dạ, như thể vừa bị ai chọc trúng chỗ mềm. Anh quay đầu, khẽ ho một tiếng để che giấu:
“Có gì đâu mà…”
Giọng anh rất nhẹ, nhẹ như sợi lông vũ bị gió cuốn lên. Nhưng trong không gian yên tĩnh thế này, Lộc Hi vẫn nghe thấy. Cô bỏ tay xuống, hơi mở to mắt ngước nhìn.
“Anh là anh trai em, đến thăm cậu không phải là chuyện bình thường à.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play