Từ vẻ mặt của Ôn Thanh Mặc, Lộc Hi cuối cùng cũng hiểu thế nào là ngoài cười nhưng trong không cười.
Ý cười chẳng chạm tới đáy mắt.
Chỉ cần che đi khóe miệng là không ai nhìn ra anh đang cười kiểu gì.
Nếu là trước kia, có khi Lộc Hi sẽ thấy biểu cảm của Ôn Thanh Mặc hơi đáng sợ. Nhưng sau một thời gian tiếp xúc, cảm giác e dè ban đầu đã gần như biến mất. Cô dứt khoát phớt lờ nụ cười kỳ quặc kia, thẳng thắn hỏi:
“Anh cũng đến ăn à?”
“...” Ôn Thanh Mặc gật đầu:
“Bàn chuyện làm ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT