Lộc Hi bò dậy khỏi giường, cố gắng mặc quần áo cho chỉnh tề.
Cô dụi đôi mắt khô mỏi và lờ đờ, ngáp một cái, hy vọng có thể ép vài giọt nước mắt ra để làm dịu cảm giác khó chịu nơi khóe mắt.
Tối qua thật sự không ngủ ngon.
Lộc Hi lơ ngơ nhìn chằm chằm vào hoa văn trên khăn trải giường, trên đầu tóc còn vểnh lên một nhúm rối tung rối mù.
Không phải do cô không quen giường, mà là vì tay bị thương. Lúc không đeo nẹp thì còn đỡ, nhưng chỉ cần tay phải hơi dùng sức một chút thôi, cơn đau sẽ khiến cô lập tức tỉnh táo. Lộc Hi đành phải giữ nguyên một tư thế suốt cả đêm. Có điều sau khi ngủ say, cô lại chẳng hề biết điều, cứ trở mình lăn qua lộn lại, hết lần này đến lần khác đè trúng cánh tay đau, thế là lại bị đánh thức.
Ngồi thừ trên giường một lúc, đầu óc còn trống rỗng, mãi sau cô mới lề mề bước xuống giường, đi ra ngoài.
Phòng khách ngoài kia yên ắng đến kỳ lạ, không thấy một bóng người. Rèm cửa chưa được kéo kín, ánh nắng buổi sáng len qua cửa sổ, trải thành từng vệt vàng óng trên sàn nhà. Lộc Hi nheo mắt lại, lặng lẽ nhìn thấy trong ánh nắng lơ lửng những hạt bụi nhỏ xíu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT