“Gọi Chu Lân đến đúng là một sai lầm chết tiệt,” Tống Hiên đi tới bên cạnh Ôn Thanh Mặc, bực bội nhìn chằm chằm về phía Chu Lân, “Tên này vẫn tiện như thế. Hồi đi học đã vậy rồi, lúc nào cũng ra vẻ ta đây, tự cho mình là giỏi. Hắn sao vẫn thích phát tán tin tức tố thế nhỉ? Alpha thì ghê gớm lắm à?”
Ôn Thanh Mặc bật cười lắc đầu: “Hết cách rồi, buổi họp lớp này đâu phải do bọn mình tổ chức. Lơ đi hắn là được.”
“Nhưng mà tôi không ngờ luôn đấy,” Tống Hiên lại nói, “Cậu lại che chở Lộc Hi như vậy. Tôi tưởng quan hệ giữa các cậu bình thường thôi chứ. Cậu cũng chưa từng nhắc đến cô ấy với tôi… Không phải Lộc Hi với em trai cậu thân lắm sao?”
Ôn Thanh Mặc giữ nét mặt bình tĩnh: “Đúng là quan hệ bình thường. Nhưng dù gì cũng coi như người trong nhà.”
Tống Hiên gật gù: “Cũng đúng. Tôi thấy Tiểu Hi cũng dễ thương, trông xinh nữa. Có điều trí nhớ tệ thật…”
Thấy Tống Hiên vẫn còn để bụng chuyện bị Lộc Hi quên mất, Ôn Thanh Mặc rốt cuộc không nhịn được, bật cười khẽ.
“Sao? Cả cậu cũng cười tôi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT