Không khí lặng ngắt.
Tống Đàn tự nhận diễn xuất của mình cũng không tệ, nhưng lúc này đây, biểu cảm trên mặt hoàn toàn không thể khống chế được, “Có ý gì?”
Kỷ Phục Tây nhìn sắc mặt cô biến hóa, lùi lại một bước, bình tĩnh nói: “Tôi có thể chịu trách nhiệm.”
Chịu trách nhiệm?
Chịu trách nhiệm thế nào?
Cho cô một khoản tiền?
Hay là cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT