Cô nghe rất rõ.
“Anh yêu em.”
Ngoài cửa sổ lúc này mới nổi gió, cành lá cây hợp hoan va vào nhau, rào rạt rung động.
Tống Đàn như thể đóng lại mọi giác quan, giữa cuồng phong mưa rào bốn phía, chỉ có nơi này là yên ổn, là nơi cô nương thân.
Nội tâm đang cuồn cuộn khi nghe được câu ấy cũng dần bình ổn lại, cô yên lặng tiến gần hơn, hấp thụ càng nhiều năng lượng từ anh.
Sau đó, rốt cuộc lấy được dũng khí, nói: “Kỷ Phục Tây, cảm ơn anh.”
Người đàn ông ôn nhu hôn cô: “Không cần nói cảm ơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT