Buổi tối gần chín giờ, công việc hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.
Tống Đàn trở về phòng hóa trang để thay đồ. Mấy ngày gần đây không còn tuyết rơi nữa, nhưng hôm nay vẫn lạnh đến buốt người.
Cô khoác áo lông vũ vào, Đào Đào đưa qua một ly trà gừng nóng: “Chị Đàn, uống một ngụm cho ấm.”
“Cảm ơn.” Dù đang quay trong phim trường, nhưng phục trang mỏng manh, vẫn phải cẩn thận phòng cảm. Bản thân cô cảm mạo thì không sao, nhưng nếu lây cho Tống Sơ Tình thì lại rắc rối.
Một ngụm trà gừng ấm áp trôi xuống bụng, cả người liền ấm lên.
Đào Đào tranh thủ chút thời gian cuối cùng để báo lịch ngày mai: “Chị Đàn, sáng mai mười giờ trở đi mới tới cảnh của chị, có thể ngủ muộn thêm hai tiếng. Ngoài ra, bên phó đạo diễn báo mai sẽ chụp ảnh ngoài lề riêng cho chị và Mộ lão sư.”
Chụp ảnh hậu trường vốn là chuyện thường, nhưng lần này lại đặc biệt thông báo, có chút kỳ lạ. Tống Đàn hỏi: “Vì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT