Tần Hành không biết mình cụ thể đã trêu chọc Lục Thư Nghi như thế nào, nhưng nghĩ chắc là có liên quan đến câu nói ngày hôm đó.
Tóm lại, Lục Thư Nghi có chút trốn tránh anh.
Rõ ràng đoàn kịch vẫn đang nghỉ, nhưng người này luôn tìm cớ nói tập luyện chưa kết thúc, cơm tối cũng không về nhà ăn.
Nhưng Lục Thư Nghi chỉ đơn thuần là sợ hãi Tần Hành thật sự có ý đồ gì không an phận với cậu, nên mới cố ý tránh mặt. Huống hồ cậu ở nhà hát cũng không phải rảnh rỗi không có việc gì làm, cậu đang nghĩ một vài phương án cải tiến cho vở kịch mới, chỉ chờ sau này bắt đầu tập luyện sẽ đề xuất với thầy.
Ăn cơm tối bên ngoài cùng Diệp Nhàn rồi mới về nhà, vừa vào cửa dì Khương đã chào đón hỏi: “Lục tiên sinh, ăn cơm chưa ạ?”
“Ăn rồi ạ.” Lục Thư Nghi nói: “Dì Khương nghỉ sớm đi, tôi về phòng trước.”
Cậu lướt qua dì Khương, lập tức đi về phía phòng khách, đi ngang qua thư phòng thoáng nhìn qua khe cửa thấy đèn vẫn sáng, đã tan tầm rồi còn làm việc, cũng khó trách mẹ Tần nói Tần Hành không chú ý nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play