"Nhân chi sơ, tính bản thiện, tính tương cận, tập tương viễn." "Nhân tri chu, tính bản thiện, hưng... hưng..." Gió tháng năm trong lành mang theo hơi ấm mặt trời, lướt qua trước cửa sổ, Sở Tiêm khép trang sách lại, sờ sờ đứa bé nhỏ đứng bên cạnh mép bàn, cao bằng chiếc bàn gỗ sen.
Đứa bé nhỏ nhắn xinh xắn như tượng ngọc, đôi mắt hạnh to tròn long lanh, khiến khuôn mặt vốn bầu bĩnh trông nhỏ đi một chút, trẻ con mắt to trông lúc nào cũng có vẻ mơ màng, nhưng lại rất đáng yêu.
"Tiểu cha đã dạy con năm lần rồi, Khuê Nhi sao vẫn không nhớ, có phải trong đầu con toàn nghĩ đến bánh mai quế rồi không?"
Trịnh Tinh Khuê chớp chớp mắt, bĩu môi, cụp mắt nhìn chân: "Khuê Nhi nhớ đại cha rồi."
Sở Tiêm thở ra một hơi, đặt sách lên bàn, đang định bế con lên thì nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân vững vàng, còn chưa kịp lên tiếng, Tinh Khuê đã lon ton chạy ra ngoài.
"Chậm thôi, coi chừng ngã."
Tinh Khuê chạy nhanh như một chú thỏ con đến cửa liền nhào vào người đàn ông đang ngồi xổm xuống, cánh tay mũm mĩm ôm cổ người đàn ông, ghé sát mặt hôn một cái "chụt": "Đại cha, cuối cùng cha cũng về rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play