Điện thoại di động của Thẩm Mộc Bạch vang lên và tiếng la hét của Ngô Trung Trạch vang lên ngay sau khi được kết nối: "Anh Thẩm, xin hãy lộ mặt ra đi nào, Triệu Húc Phong nói rằng anh bị bắt cóc và cả thế giới đang tìm kiếm anh, nhà vệ sinh nữ ở câu lạc bộ đều bị anh ấy lật tung lên!"
“Lát nữa sẽ đến.” Thẩm Mộc Bạch xoa xoa trán, cúp điện thoại rồi lại liếc nhìn Nguyễn Du Du, mới nhớ ra cô chỉ ăn một bát mì gói, “Du Du, cô có muốn đi câu lạc bộ không, tùy ý cô gọi món để ăn?"
Nguyễn Du Du chỉ ăn mì gói, còn lâu mới thỏa mãn về khẩu phần ăn lẫn hương vị. Nghe thế cô liền lập tức gật đầu, "Được."
Thẩm Mộc Bạch lái xe, Nguyễn Du Du ngồi ở ghế phụ, suy nghĩ một chút về cuộc trò chuyện vừa rồi, "Nếu đã có tập đoàn Dược Hoa, tại sao mọi người lại nói về anh......"
“Mọi người nói tôi là đồ vô dụng?” Đôi mắt của Thẩm Mộc Bạch không hề biểu lộ cảm xúc, “Chuyện này tôi không quan tâm, bọn họ nói cái gì cũng được.”
“Vậy thì không ai biết Dược Hoa là của anh?” Nguyễn Du Du nghiêng đầu tò mò hỏi.
“Một vài người bạn xung quanh biết, vì tôi không thích giao du quá nhiều nên họ không công khai khắp nơi”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play