Hôm nay, Thẩm Mộc Bạch không có thời gian để xem tất cả những tin nhắn xin chỉ thị từ anh nên chỉ lọc ra một vài cái quan trọng để trả lời.
Ngón tay vừa bấm điện thoại, vừa chú ý tới động tĩnh trong phòng tắm. Có lẽ, cô bé đang mắc cỡ nên lần này anh không nghe thấy tiếng hát vui vẻ của cô nữa.
Một lúc lâu sau đó, Nguyễn Du Du mới bước ra.
Cô cẩn trọng đẩy cửa phòng tắm ra, nhìn thấy Thẩm Mộc Bạch đang tựa vào đầu giường nhìn điện thoại mà không để ý đến cô một chút nào nên rón rén đi đến tủ quần áo.
Thẩm Mộc Bạch thực ra đã để ý đến tất cả động tác nhỏ của cô, thấy cô đang dùng khăn che ngực nên không ngoảnh lại nhìn cô nhưng khóe mắt vẫn đang chú ý, chờ đến khi Nguyễn Du Du đứng trước tủ quần áo, quay lưng về hướng anh thì mới nhướng mắt lên nhìn.
Cô bé mặc chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa màu đỏ tươi mỏng manh, lộ ra tấm lưng trần, ngay cả khi bị mái tóc dài bồng bềnh che khuất phần nào thì Thẩm Mộc Bạch vẫn nhìn rõ xương cánh bướm tinh xảo.
Chiếc váy ngủ rất ngắn, bởi chất liệu vải lụa mềm mịn, ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong của cơ thể cô một cách rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT