Ông lão vẫn có chút tiếc nuối, xét về kiến ​​thức, năng lực và cả lòng khoan dung thì con trai của ông kém xa cháu trai lớn, nếu giao Thẩm Thị cho Thẩm Mộc Bạch quản lý chắc chắn sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.
Đáng tiếc, những năm đầu ấy, sức khỏe của ông lão đã không có khả năng đối phó với công việc phức tạp của công ty, lúc đó Thẩm Mộc Bạch thì còn quá trẻ để tiếp quản công ty nên ông chỉ đành giao lại cho Thẩm Vinh Hưng.
Ông lão Thẩm khẽ liếc Thẩm Vinh Hưng, "Trong tay ta không còn lại gì để mà ngươi dòm ngó. Nhà cửa, xe hơi, tiền tiết kiệm, sưu tập đồ cổ ta đều giao lại cho Mộc Bạch. Di chúc cũng đã được lập xong rồi."
Vẻ mặt Thẩm Vinh Hưng xấu hổ, ông mắng con mình rất hùng hồn nhưng lại cảm thấy mất mặt khi bố mình dạy bảo, đặc biệt là trước mặt Thẩm Mộc Bạch và Nguyễn Du Du.
Đường Tùng Phương tính toán rất nhanh chóng, trong tay ông lão chắc chắn có không ít nhà cửa và đồ cổ, dù sao khoản tiết kiệm của gia đình họ Thẩm bao năm qua tuy không bằng 40% cổ phần mà họ có được nhưng chắc chắn vẫn là con số khổng lồ, ngoài ra khoản tiết kiệm riêng của ông lão chắc chắn cũng không ít tiền.
Cô lặng lẽ chọc Thẩm Vinh Hưng, thấy đối phương không có phản ứng gì, đành phải tự mình bước lên.
“Lão gia” Đường Tùng Phương mỉm cười nghiêng người về phía trước, khuôn mặt được chăm sóc cẩn thận giống như mới ngoài ba mươi nhưng khi cười lộ ra vài vết chân chim. “Ông có đến tận hai đứa cháu, cho nên không thể chỉ nghĩ đến Mộc Bạch không đoái hoài gì đến Mộc Dương, chắc chắn nó sẽ nghĩ ông nội thiên vị không thích nó, thằng bé sẽ rất đau lòng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play