Kinh Đô cuối tháng mười hai, tuyết rơi dày đặc.
Tuyết trắng xóa như bông gòn, phủ hết lớp này đến lớp khác, cảm giác dày và nặng, treo trên cây cối và mái hiên. Tề Trạo lớn lên ở Kinh Đô, không mấy hào hứng với tuyết, thậm chí còn quá quen thuộc, cho nên lúc bưng cốc đứng trước cửa sổ ngắm cảnh tuyết để thư giãn, cũng không có ý định đi chơi.
Đùa gì chứ, lạnh như vậy, cậu ra ngoài là tự động tìm tay Kỳ Nguy để sưởi ấm rồi, còn đi chơi tuyết nữa.
Lúc Kỳ Nguy đi tới, liền nhìn thấy sống lưng Tề Trạo thẳng tắp, đứng trước cửa sổ sát đất, mặc chiếc áo thun đen đơn giản và chiếc quần dài màu xám nhạt, thoạt nhìn có vài phần mảnh mai, đặc biệt là sau gáy cậu còn vương lại mấy vết máu bầm đậm nhạt khác nhau đang nói lên điều gì đó, đến gần còn có thể nhìn thấy những chấm đỏ lộn xộn trên vành tai cậu—
Đó là do răng nanh đánh dấu của Kỳ Nguy cắn ra.
Kỳ Nguy ôm Tề Trạo từ phía sau, vòng tay ôm lấy người: “Không lạnh à?”
Cửa sổ bên cạnh mở hé một chút để thông gió, nhiệt độ âm độ bên ngoài và hơi ấm trong nhà hòa quyện vào nhau, luồng không khí quả thực có chút hỗn loạn, da Tề Trạo cũng hơi se lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT