Nếu không phải ở đây còn có người khác và Tề Trạo không chấp nhận việc quá thân mật ở bên ngoài, Kỳ Nguy thật sự muốn kéo người lại, ôm chặt vào lòng mình, hôn ngấu nghiến.
A Trạo của anh…
Suốt bảy năm dài, Kỳ Nguy vẫn luôn cảm thấy đó là sự đeo bám đơn phương của mình, vẫn luôn cho rằng ấn tượng của Tề Trạo về anh cực kỳ tệ, thậm chí vô cùng ghét con người anh.
Cho nên anh đã cố gắng biến thành một hình tượng ôn hòa dễ nói chuyện, chứ không phải một tên điên u ám.
Nhưng lần gặp đầu tiên mà anh từng cho là tồi tệ, thực ra đối với Tề Trạo cũng là một điểm rung động, điều này khiến tảng đá đè nặng trong lòng Kỳ Nguy suốt bảy năm qua rơi xuống, đồng thời cũng nảy sinh cảm giác thỏa mãn không nói hết.
Vì không thể làm quá nhiều động tác, anh chỉ có thể dùng sức nắm chặt tay Tề Trạo, ngón cái và cạnh ngón trỏ phối hợp day miết tay Tề Trạo, đôi mắt sâu thẳm đen láy đó nhìn thẳng vào Tề Trạo, nóng đến mức Tề Trạo chỉ cần chạm phải ánh mắt anh trong một khoảnh khắc, liền bất giác co người lại, né tránh.
Kỳ Nguy nhìn thấy phản ứng này của Tề Trạo, cuối cùng vẫn không nhịn được cúi đầu, khẽ nói với Tề Trạo: “A Trạo, anh muốn ôm em, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play