Câu trả lời của Tề Trạo là giằng tay ra khỏi vòng tay của anh, trực tiếp đưa tay lên chặn đầu anh, đẩy anh ra một cái.
Không nói gì, vì yêu cầu của Kỳ Nguy quá đường đột, xem cậu ta như là người đất sét tùy ý nhào nặn, khiến cậu sững sờ đến độ nhất thời không biết phải nói gì.
Hơn nữa, cuống lưỡi của cậu vừa đau vừa tê rần, đầu lưỡi còn có cảm giác nhói buốt… Mấy chữ cậu vừa nói ra đã là giới hạn rồi.
Bị Tề Trạo từ chối, Kỳ Nguy cũng không hề tỏ ra bất mãn, thậm chí còn bật cười khe khẽ, không cọ vào gáy Tề Trạo nữa, chỉ ôm lấy Tề Trạo, vui vẻ cười thầm.
Anh ôm Tề Trạo rất chặt, nên Tề Trạo có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh, cứ thế đập rộn ràng sát lồng ngực cậu, ngay cả tiếng rung khi anh cười cũng truyền đến rất rõ ràng.
Khiến người ta có chút không quen.
Tề Trạo không hiểu anh cười cái gì, nhưng cậu không hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play