Khi Kỳ Nguy thật sự tỉnh lại thì đã là giữa trưa.
Anh mở mắt ra, không những không buông tay mà ngược lại còn ôm Tề Trạo chặt hơn.
Tề Trạo có chút bất đắc dĩ: “… Kỳ Nguy.”
“Ừm.” Người đang ôm cậu khẽ đáp, rồi dùng giọng khàn khàn lẩm bẩm: “A Trạo, anh gặp ác mộng.”
Tề Trạo khựng lại, ánh mắt có chút phức tạp: “Anh mơ thấy gì?”
Kỳ Nguy nhắm mắt lại, hít hà hơi thở trên người Tề Trạo. Pheromone mùi rượu mạnh vừa có chút nôn nóng lại vừa mâu thuẫn một cách kỳ lạ khi mang đến cảm giác ổn định. Kỳ Nguy vẫn nhớ rõ cảm giác sợ hãi trong mơ, nên không kìm được mà vùi sâu hơn vào lòng Tề Trạo, để xác nhận người ấy vẫn đang nằm ngoan trong vòng tay mình: “Anh mơ thấy em sắp rời xa anh.”
Tề Trạo im lặng vài giây, giống như trong giấc mơ của Kỳ Nguy, kiên nhẫn nói với anh: “Em không đi đâu cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT