Sáng hôm sau.
Khi Tề Trạo nhận được quần áo đã được sấy khô của mình, còn có chút áy náy mà nói với Kỳ Nguy: “Lần nào cũng làm anh giúp em gấp rồi cất…”
“Không sao.” Kỳ Nguy cong mắt, thần sắc tự nhiên: “Đáng lẽ phải trách anh ngày nào cũng ngủ muộn như vậy.”
Quần áo của hai người họ, trừ đồ lót sẽ dùng máy giặt chuyên dụng trong phòng, còn lại đều phải mang ra phòng giặt bên ngoài. Bởi vì máy giặt là loại dung tích lớn tích hợp cả giặt và sấy, Tề Trạo mấy năm nay đã quen tiết kiệm, chỉ giặt một bộ đồ của mình, cậu luôn cảm thấy lãng phí nước, lãng phí điện. Sau khi hỏi ý kiến Kỳ Nguy, liền giặt chung với quần áo của Kỳ Nguy.
—— Kỳ Nguy cũng không phải ngày nào cũng mặc vest, vest của Kỳ Nguy sẽ có người chuyên phụ trách giặt giũ. Có đôi khi tan làm liền thay đồ thoải mái, vest thì để lại công ty cho Khâu Tập bọn họ mang đi giặt.
Trước đây Kỳ Nguy hiển nhiên cũng là người sống tiết kiệm, bao nhiêu năm sống trong giàu sang cũng không làm cho cốt cách của Kỳ Nguy chỉ còn lại sự xa hoa lãng phí. Kỳ Nguy rất vui khi quần áo của họ được giặt chung, còn cười nói với Tề Trạo rằng khi thời tiết mát mẻ hơn một chút, Kỳ Nguy còn tích trữ thêm, bởi vì quần áo của một người thật sự quá lãng phí điện nước.
—— ít nhất theo như Tề Trạo thấy là như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT