Như vậy, ta liền bị mang theo tiến vào Tiêu gia.

Khi biết tin này, nương nhìn ta thật sâu, liếc mắt một cái.

Nghĩ đến gia chủ Tiêu gia chắc đã hiểu lầm rồi. Mẫu thân ta không phải kiểu tiểu bạch hoa dịu dàng ưu sầu gì cả. Bà biết rõ bản thân kiều mỵ đến mức nào, cho nên sau khi phụ thân ta qua đời, liền biến thành một sợi tơ hồng chuyên bám lấy nam nhân.

Nam nhân vì bà mà yêu, rồi lại vì bà mà hận.

Bọn họ vì bà mà thề non hẹn biển, vậy mà sau khi nếm trải rồi, liền đem bà giới thiệu cho người thứ hai, thứ ba, toàn là đồng liêu với nhau.

Còn ta, từ khi bảy tuổi đã trộm gà nhà hàng xóm, dùng hòn đá to đập đầu chúng.

Đói đến hoảng loạn, phải gặm vài miếng cho qua cơn đói.

Việc có thể gặp được gia chủ Tiêu gia là một chuyện ngoài ý muốn. Nhưng cũng chính vì chuyện ngoài ý muốn này mà hắn nhìn thấy gương mặt mẫu thân ta, giống hệt vị phu nhân mất sớm của ông.

Nghe nói vị phu nhân kia còn để lại hai đứa con.

Đều là thiên tài tu tiên, danh chấn một phương.

Ta muốn được ở lại, tất nhiên phải tìm cách lấy lòng bọn họ.

Nếu bọn họ thật sự không ưa ta, muốn đuổi ta ra khỏi cửa, thì gia chủ Tiêu gia cũng sẽ không vì một kẻ vướng chân như ta mà trở mặt với chính nhi tử ruột thịt.

Thế nhưng rõ ràng, lần đầu ta lấy lòng… đã thất bại.

Nhưng cũng chưa hẳn là hoàn toàn thất bại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play