Tưởng đâu mình là người may mắn.
Ngu Du Du sinh ra trong đại tông môn, lại là con gái duy nhất của tông chủ, thân phận tôn quý khỏi nói.
Tông môn hưng thịnh, các vị sư huynh sư tỷ đều là thiên tài tu luyện, danh chấn khắp tu chân giới.
Nàng nghĩ, thế là đủ rồi — chỉ cần nằm cũng có thể thắng.
Ai mà ngờ, nàng lại xuyên vào một quyển truyện tu chân kiểu “Long Ngạo Thiên”!
Làm nữ chính? Không có cửa.
Nàng – chính là tiểu sư muội phản diện, tương lai gây đại họa.
Tự tay hủy hoại tông môn, khiến phụ thân mình phát điên, đẩy sư huynh Long Ngạo Thiên tẩu hỏa nhập ma, làm sư tỷ Phượng Ngạo Thiên gãy kiếm rồi mất tích.
Vì một tên tra nam mà móc tim rút phổi, phá hoại nửa giới tu chân – một kẻ phản diện vừa ngu ngốc vừa ác độc.
Bé con ba tuổi rưỡi Ngu Du Du cúi đầu nhìn thân thể tròn tròn mềm mềm của mình, chán nản cắn một miếng bánh sữa nhỏ.
Ăn no rồi mới nghĩ tiếp, phải làm phản diện kiểu gì cho thật ghê gớm đây.
Một ngày nọ, thiên tài kiếm tu trứ danh của tu chân giới — Sở Hành Vân — thong dong bước đến hậu sơn.
Dưới tàng cây, là bóng dáng tròn xoe của một bé gái luôn miệng tự xưng là “phản diện hung ác nhất tông môn”.
Sở Hành Vân: …Vụ mất tích cả nồi bánh sữa trong bếp hôm nay, e là đã rõ chân tướng.
Hôm nay, tiểu sư muội của hắn vẫn đang nghiêm túc… hành nghề phản diện.
____________________________________
Bản dịch không hoàn toàn chính xác!!! Bản dịch dựa vào convert và bản trung. Mình sẽ cố gắng dịch sao cho dễ hiểu và chính xác nhất.