Thế là ngày thứ ba, khi ánh mặt trời vừa ló dạng, Trần Diễm đã thấy một bộ chuông nhạc hoàn chỉnh ở tiền viện nhà mình.
Biên, chung.
Trần Diễm nhắm mắt, rồi lại mở ra.
Đây là thứ mà người thanh bạch có thể tùy tiện nhìn thấy sao?
Trần Diễm còn đang ngơ ngác, liền nghe thấy cậu con trai ngoan hiến dâng cho mình một khúc nhạc tự nghĩ ra, còn lấy một cái tên vô cùng lịch sự tao nhã ——《Hoàng hôn đỏ rực đẹp nhất》.
Gõ xong nốt câu cuối cùng, Bình An vẻ mặt chờ mong hỏi: “Cha, hay không? Con chỉ dùng nửa ngày để luyện thành.”
“Hay.” Trần Diễm cười gượng gạo, nghiến răng nói với A Tường: “Ta không tin một mình nó có thể khiêng được bộ chuông nhạc ra tiền viện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play