Tháng bảy nắng gắt.
Diệp Nam Huy tựa người vào lan can tửu lâu, tay khẽ phe phẩy quạt tròn, lười biếng dõi mắt nhìn ra bên ngoài.
Từ khi xảy ra chuyện ở Trấn Yêu Tháp đến nay đã gần nửa năm, Mệnh Thư trong thức hải cũng đã sáng rực ngần ấy thời gian, chỉ là vẫn chẳng thấy có thêm động tĩnh nào khác.
Ban đầu, Diệp Nam Huy còn vô cùng cảnh giác với từng phản ứng nhỏ nhặt của Mệnh Thư, nhưng theo thời gian, nàng dần có xu hướng buông xuôi, mặc kệ mọi sự.
“Nhìn cái gì thế?” Sở Phương bên cạnh thấy nàng thất thần, cũng thò đầu qua nhìn theo.
Dưới lầu là một đôi đạo lữ trẻ tuổi, chỉ có tu vi Kim Đan. Nam tử kia trông trầm ổn ít nói, còn nữ tử lại hoạt bát hơn nhiều, tung tăng chạy nhảy khắp nơi, ngó đông ngó tây.
“Không có gì.” Diệp Nam Huy thu mắt trước, nhưng vẫn chậm một bước, không thoát khỏi ánh mắt hận sắt không thành thép của Sở Phương: “Chẳng lẽ lại nhớ tới Lâu Tiểu tiên quân? Nữ nhân đa tình, quả thực chẳng nên nhắc tới lời xưa đúng thật chẳng sai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play