Những bộ hài cốt trên tế đàn, nhìn thế nào cũng thấy mỗi người đều chết trong đau đớn và thê thảm.
Vệ Khinh Lam khẽ nói: “Những người này, chắc đều bị hút cạn linh lực mà chết.”
Nghe vậy, Giang Ly Thanh siết chặt tay đang kéo tay áo hắn, dựa sát thêm một chút, dè dặt hỏi: “Hiện giờ ta không còn chút linh lực nào, nếu thật sự chết thì có phải sẽ không chết kiểu này chứ?”
Vệ Khinh Lam nhịn không nổi, nghĩ thầm: Thế còn ta thì sao? Dù gì ta cũng còn linh lực. Hắn nhẫn nại nói thẳng: “Nhưng muội sẽ chết đói.”
Giang Ly Thanh: “……”
Câu này… nghe cũng có lý quá.
Nàng tạm thời không thể phản bác, ngẩng đầu nhìn lên trên, vẫn là một mảng đen kịt, không thấy đỉnh đâu. Nếu nơi này thật sự là dưới nước, vậy mà lại không thấy có nước đổ xuống, đủ thấy trận pháp này lợi hại đến mức nào. Nàng lại nhìn lên tường, hình bát quái thì nàng vẫn có thể hiểu được, nhưng khi cúi nhìn mặt đất, những hoa văn đồ đằng cổ xưa, dày đặc và rối rắm, thì nàng lại không thể nào hiểu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT