Sắc mặt Chúc Văn Âm lúc đỏ lúc trắng, như mở cả tiệm nhuộm, vừa hối hận vừa nghẹn đến mức không thở nổi.
Giang Ly Thanh nhặt sợi dây dưới đất lên, nhét bừa vào nhẫn trữ vật, rồi dập lửa đi, ôm nửa con cá ăn dở, đuổi theo Vệ Khinh Lam, vừa đi vừa lải nhải:
“Vệ sư huynh, vì lỗi người khác mà tự trừng phạt mình là việc ngốc nghếch nhất. Vì mấy lời vớ vẩn mà lãng phí món ăn ngon đang ăn dở, càng không nên chút nào...”
Nàng thao thao bất tuyệt, đạo lý một rổ, nói mãi không ngừng, chỉ vì nửa con cá bị bỏ đi.
Vệ Khinh Lam cuối cùng chịu không nổi vì nàng quá ồn ào, cau mày:
“Im đi.”
Giang Ly Thanh không chịu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play