Sơn Cao cũng muốn ăn gia quả, dù da dày thịt thô, nó cũng bắt đầu không chịu nổi nữa rồi.
Nhưng miệng nó đang cắn chặt cổ chân Vệ Khinh Lam, chết cũng không dám buông ra, chỉ có thể cầu trời khấn phật cho mau có chỗ đặt chân, để nó còn có thể mở miệng, cầu xin Giang Ly Thanh chia cho nó một quả gia quả trong hai quả còn lại.
Có lẽ lời khẩn cầu của nó đã linh nghiệm, chốc lát sau, cơn bão đột nhiên ngừng lại, ánh sáng rực rỡ chiếu xuống, hai người một thú bắt đầu rơi nhanh xuống dưới.
Vệ Khinh Lam ôm chặt Giang Ly Thanh, quát khẽ:
“Sơn Cao, buông ra.”
Sơn Cao lập tức nhả ra.
Chỉ trong chớp mắt, Vệ Khinh Lam ôm lấy Giang Ly Thanh, rơi mạnh xuống mặt đất. “Bịch bịch” hai tiếng liên tiếp, hai người một thú rơi đến choáng váng đầu óc. Giang Ly Thanh nằm đè lên người Vệ Khinh Lam, Vệ Khinh Lam phun ra một ngụm máu lớn, Sơn Cao thì rơi không xa, rên lên một tiếng đau đớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play