Phi chu lại bay suốt mười ngày nữa, cuối cùng đến được Đại Quỳ Sơn.
Trong mười ngày đó, Giang Ly Thanh không hề thấy Vệ Khinh Lam. Sơn Cao cũng không phải xuống phi chu lấy đồ nữa, phi chu chẳng hề dừng lại, Vệ Khinh Lam thì mãi chưa bước ra khỏi phòng.
Giang Ly Thanh đoán rằng hắn đang bế quan tu luyện.
Ở một mình quá chán, nàng bắt chước phàm nhân, sống theo kiểu “mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ”, đi ngủ sớm, dậy sớm, rất điều độ. Tuy không có linh lực, nhưng nàng không đến nỗi vô dụng hoàn toàn. Nàng lấy bút từ túi trữ vật ra, mỗi ngày luyện viết chữ giết thời gian.
Chữ nàng viết xiêu vẹo ngoằn ngoèo như chó cào, khiến Sơn Cao chán ghét không chịu nổi.
Nó chẳng buồn nhìn nữa, khinh bỉ ra mặt:
“Trẻ ba tuổi viết chữ còn đẹp hơn ngươi. Ngươi làm sao mà nghiêm túc được đến mức viết ra mấy chữ xấu thế này chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play