Sơn Cao trở lại sau hai canh giờ.
Trong khoảng thời gian đó, Vệ Khinh Lam không hề tỏ ra lo lắng, vẫn thong dong ngồi xem kiếm phổ, đợi mà không hề sốt ruột.
Sơn Cao toàn thân ướt nhẹp, miệng ngậm cỏ Ngưu Thương, hai chân đi cà nhắc, trên lưng buộc một sợi dây leo, dây leo trói hai con rùa ba chân, vết thương ở chân có vẻ không nhẹ, vừa đi vừa rỉ máu.
Vệ Khinh Lam nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu liếc nhìn, vung tay phóng ra thuật thanh tẩy, đưa nó lên phi chu.
Sơn Cao nhả cỏ ra, giật đứt dây trên lưng, khoe khoang công trạng với Vệ Khinh Lam:
“Con rùa ba chân này gian xảo lắm, bơi trong nước còn nhanh hơn cá, ba cái chân vẫy đạp, trong đó có một móng vuốt cực sắc, chân ta chính là bị nó cào đấy. Lông da ta ngay cả kiếm còn đâm không thủng, thế mà móng nó lại lợi hại, cào một cái đã rách toạc da, lộ cả xương ra… Ngươi nhìn xem!”
Vệ Khinh Lam chỉ khẽ “ừ” một tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play