Vào giây phút này, Thương Thời Tự đột nhiên nảy sinh một cảm xúc ngạc nhiên. Cậu đã trưởng thành tốt hơn anh tưởng tượng. Thương Thời Tự định nói gì đó, thì đột nhiên cửa vang lên tiếng: "Thu Thu, sao lại đứng ăn ở đây?"
Dì Ngô bước vào nhà bếp, cũng nhìn thấy Thương Thời Tự đang đứng trong đó, thấy có khách, thái độ của bà từ tốn hơn: "Xin chào ngài, ngài có cần chuẩn bị đồ ăn không ạ?"
Thương Thời Tự lắc đầu: "Không cần đâu, cảm ơn."
"Dì Ngô, chúng cháu ăn no rồi." Rồi cậu nhìn về phía Thương Thời Tự bên cạnh, "Vậy tôi về phòng trước đây, có chuyện gì có thể dặn người giúp việc trong nhà."
Nói xong, thấy người ta không có gì để nói, Diệp Giác Thu quay người ra khỏi nhà bếp về phòng.
Bữa tối không ồn ã như buổi trưa, ít ra có thể để người ta thư giãn ăn uống một bữa. Sau bữa ăn, Thương Thời Tự đang đi dạo ở sân sau để tiêu hóa thì nhận được điện thoại của Trương Tiêu Hàm.
Giọng Trương Tiêu Hàm bên kia rất phấn khích: "Thế nào thế nào? Đã gặp Thu Thu chưa? Thằng bé sống thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT