Y đi quanh căn phòng, chạm vào những vật dụng hàng ngày của người nọ. Khi nhìn sang chiếc bàn cạnh cửa sổ, thấy trên bàn đặt một chậu lan trắng, hoa vừa hé nở như sáng một góc trong phòng. Từ màu sắc đến hình dáng đều không hợp với hình ảnh tướng quân cao lớn, giỏi chém giết nơi chiến trường.
Nhưng lại khiến y khẽ nhíu mày – loại lan này… chẳng phải chỉ nở khi được chăm rất kỹ lưỡng sao?
Trong khoảnh khắc đó, y cảm thấy hình như mình nhìn thấy một phần khác của hắn – phía sau bộ giáp nặng nề và ánh mắt lạnh nhạt thường ngày, là một người rất biết cách giữ gìn từng tấc yên tĩnh cho riêng mình. Là người, cũng có lúc mềm lòng.
Phụng Dao hạ mắt, môi hơi mím. Không hiểu sao, trong lòng lại dâng lên một cảm giác phức tạp.
“ Chậu lan này thật đẹp.” Y khẽ nói.
Hạ Quân lại gần y, ngượng ngùng trả lời: “ Chỉ là một thú vui lúc rảnh rỗi thôi ạ. Nếu A Dao không chê, thì có thể mang về hoàng cung.”
Phụng Dao sững người, đưa tay chạm vào đóa lan kia. Nếu trong hoàng cung lạnh lẽo có thể lưu được thứ gì đó thuộc về người nọ thì y cũng sẽ bớt cô đơn hơn, có thể kiên nhẫn chờ đợi đến khi hai người có thể ở bên cạnh nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play