Trong phòng, một mùi hương nhẹ nhàng đang lượn lờ trong không khí. Phụng Dao nhíu mày, không phải bản thân đã chết rồi sao? Sao lại có cảm giác quen thuộc này? Nghĩ nghĩ, y liền cố gắng mở mắt ra nhìn, y đang nằm chính là long sàng. 

Giật mình ngồi dậy, đi đến chiếc gương gần đó rồi nhìn bản thân trong gương. Gương mặt còn trẻ chỉ tầm hai mươi nhưng khi y chết đã là gần hai mươi bảy rồi. Hai từ ' trọng sinh ' liền nảy lên trong đầu. Để chứng thực, y lập tức gọi: "Lưu Toàn". Vừa dứt lời thì liền thấy một tiểu thái giám vội vã bước vào hành lễ. Phụng Dao nhìn hắn, quả nhiên là Lưu Toàn cũng trẻ lại rồi. Kiếp trước Lưu Toàn là một lòng trung thành với y nên bị thái hậu âm thầm giết hại. Hắn là người trung tâm, y tin tưởng bèn hỏi hắn :" Đây là năm bao nhiêu? " . Sắc mặt Lưu Toàn hơi lạ nhưng vẫn cung kính đáp:" Bẩm bệ hạ, năm này là năm Thiên Khải thứ mười. “ Năm thiên Khải thứ mười? Đây không phải là lúc Hạ Quân đánh thắng trận ở Tây Bắc rồi hồi kinh sao. Y lập tức vui mừng, tất cả vẫn còn kịp, vẫn còn cơ hội để bắt đầu lại. Nhớ tới Hạ Quân, y cảm thấy vô cùng vui mừng vì bản thân còn có cơ hội gặp lại hắn lần nữa. ”Kiếp này, ta nhất định trân trọng tình yêu của ngươi." Phụng Dao âm thầm nghĩ. 

Lúc này, Lưu Toàn chợt lên tiếng:" Bẩm bệ hạ, lúc nãy người của thái hậu nương nương mới qua đây dặn là thái hậu có chuyện muốn nói với ngài, lúc ngài tỉnh lại thì hãy tới  chỗ thái hậu một chuyến. "

" Thái hậu " Nghe tới danh xưng này một lần nữa, một cơn giận dữ từ trong người y không ngừng dâng trào. Thái hậu Tô Linh, là thứ nữ của Tô gia, khi tiên hoàng còn sống, nàng rất được sủng ái vì vẻ đẹp kiều mị. Kiếp trước, khi y luôn cho rằng nàng là mẹ đẻ nên hết lòng hiếu kính, dù cho yêu cầu của nàng có thiên vị Diệp Thanh và nhà mẹ đẻ thế nào thì Phụng Dao cũng đồng ý. Thậm chí, y còn không ngừng tổn thương Hạ Quân, khiến hắn trúng độc, đội quân Chu Tước trong tay cũng toàn bộ bị diệt... Nhưng không ngờ, tất cả chỉ là một trò cười mà thôi. Chỉ có Hạ Quân luôn một lòng với y, dù cho có nhận bao nhiêu tổn thương đi chăng nữa. 

"Thông báo với thái hậu, buổi chiều trẫm sẽ tới chỗ nàng. " Lưu Toàn thưa một tiếng rồi rời đi. 

Nằm trên giường nhắm mắt lại, nghĩ tới đủ loại truyện kiếp trước, y cảm thấy đau đầu vô cùng, trước lúc thiếp đi, y mơ hồ nhìn thấy thi thể của Hạ Quân đang ôm y trong vũng máu của kiếp trước.  

Đầu giờ chiều, sau khi nghỉ ngơi xong thì y cho gọi hộ bộ thị lang, phân phó cho hắn về việc chuẩn bị cho các chiến sĩ trở về từ biên cương. Kiếp trước, vì chèn ép Hạ Quân nên y đã không quản việc này, dẫn tới đám người bên dưới cũng càng thêm lơ là, chểnh mảng. Rõ ràng là những anh hùng thắng trận trở về, mà tiệc tiếp đón lại đơn sơ, vắng vẻ. Việc này cũng làm cho không ít tướng sĩ lạnh lòng, nhưng Hạ Quân từ đầu tới cuối lại không một câu oán trách, vẫn luôn một lòng vì y .Cho nên kiếp này, ta nhất định phải làm thật long trọng để đón bọn họ trở về, nhất là Hạ Quân, y thật sự rất mong để nhìn thấy hắn. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play