Con đường dẫn ra mảnh ruộng trồng rau này, Chu Chu đã đi không biết bao nhiêu lần. Y vốn là người nhút nhát, da mặt mỏng, thường ngày một mình đi hái rau chỉ mong trên đường đừng gặp ai, để khỏi phải chào hỏi khách sáo rồi lúng túng ứng đối. Nhưng hôm nay lại khác, y tha thiết hy vọng có người qua đường, chỉ mong gặp được dân làng, nguyện cầu Bồ Tát phù hộ, làm ơn!
Chu Chu vừa chạy vừa hô lớn, không dám phân tâm.
Có lẽ là lời khẩn cầu trong lòng được nghe thấy, Chu Chu thấy có người từ đằng xa chạy tới, vội vàng gào lên: “Có đứa nhỏ rơi xuống nước! Mau tới đây! Cứu mạng!”
Một bóng người lập tức vượt qua Chu Chu, chạy như bay về phía bờ sông, theo sau còn có một người nữa – chính là hai huynh đệ nhà họ Lâm.
Thấy Lâm Lỗi lao xuống cứu người, Chu Chu trong lòng mới nhẹ nhõm phần nào, cùng Lâm Miểu theo sát phía sau.
Thôn Hưởng Thủy dựa vào sông nước mà sống, mỗi mùa đều có thể dựa vào trời đất mà kiếm thêm miếng ăn, ví như lên núi hái quả rau rừng, xuống suối mò cua bắt ốc. Địa thế thuận lợi khiến đời sống của người dân nơi đây có phần dễ chịu hơn so với nhiều làng quê khác.
Lũ trẻ trong thôn từ nhỏ đã biết trèo đèo lội suối kiếm đồ ăn, nhưng chính hoàn cảnh sinh sống ấy cũng tiềm ẩn không ít hiểm họa. Vào mùa đông thiếu lương thực, thú hoang từ núi có thể tràn xuống làm hại người; mùa khô thì có dã thú kéo ra sông tìm nước uống. Đặc biệt là vào mùa mưa, con sông chảy qua đầu làng cuồn cuộn nước xiết, nguy hiểm rình rập. Dù người lớn có dặn đi dặn lại bao nhiêu lần, thì vài năm một lần, con sông này vẫn cuốn đi vài đứa trẻ ham chơi lội nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play