Lâm Thu nghe nói Trịnh đại nương đến, vội vàng mời bà vào nhà ngồi.
Tiệc cưới của Trịnh Tắc, Trịnh đại nương vốn định mời đầu bếp giỏi từ trấn trên về nấu nướng, nhưng Lâm Thu lại có suy nghĩ khác.
Hắn và Trịnh gia quan hệ thân thiết, lời nói cũng thẳng thắn: “Tẩu tử, mấy năm nay trong thôn không thiếu người đem chuyện Trịnh Tắc không cưới vợ ra bàn ra tán vào. Ta biết chị muốn tổ chức một hôn lễ thật linh đình để cho những người đó mở mắt ra mà nhìn.”
“Đầu bếp trên trấn tay nghề tuy tốt, làm ra món ăn cũng ngon, nhưng chúng ta là dân quê, có mấy ai ăn ra được sự khác biệt? Trong mắt mọi người, bàn tiệc có bao nhiêu món thịt, mỗi người được chia bao nhiêu bánh trái, hưởng được bao nhiêu không khí vui mừng mới là điều quan trọng.”
Thấy Trịnh đại nương lắng nghe chăm chú, Lâm Thu lại tiếp lời: “Theo ta thấy, chi bằng mời người trong thôn đến giúp, vừa tiết kiệm lại vừa được lòng dân. Còn có thể chia phần nước luộc thịt, món ngon cho bà con, mượn sức họ một phen, sau này Chu Chu ở Hưởng Thủy thôn cũng dễ sống hơn một chút.”
Trịnh gia vốn không phải dân bản xứ của Hưởng Thủy thôn, không giống những gia đình đã cắm rễ qua mấy đời, quen biết sâu rộng, nhà nhà đều có dây mơ rễ má giúp đỡ lẫn nhau. Trong nhà lại không có anh em họ hàng để nương tựa.
Năm xưa Trịnh Vĩnh Dật về làm rể Lâm gia, bị không ít người trong thôn cười chê. Nếu không nhờ ông nội Trịnh cứng cỏi, cha Trịnh lại có bản lĩnh, thì nay Trịnh gia e là khó mà có được chỗ đứng trong thôn. Tuy giờ cũng tích cóp được chút của cải, ở trấn trên mở quán buôn bán, nhưng trong thôn cũng chưa hẳn được ai nể trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT