AI đáp: [Có chứ. Người xem đến từ thế giới của ngươi, ngôn ngữ của các ngươi tương thông. Ngươi muốn nói gì, ta có thể chuyển thành phụ đề.]
AI tận tâm tận lực bắt đầu hiển thị chữ trên màn hình. Người xem duy nhất của phòng livestream đang định rời đi, thấy phụ đề thì tò mò, lại nán lại. Xem vài phút, người này nhắn: "Chủ kênh đâu? Đây là livestream thật hả?"
Người xem nhìn thấy phụ đề: “……”
Trong lúc Trang Hành vội vàng livestream, nam tử bên bờ sau khi xử lý xong vết thương cho thiếu niên, liền ôm một bó củi khô gần đó, dựng bếp bên bờ suối rồi nhóm lửa. Sau đó, hắn xắn tay áo và ống quần, cởi giày lội xuống suối. Xem tư thế thì có vẻ muốn bắt cá, nhưng hắn dường như không quen làm việc này, động tác rất vụng về. Vừa vặn thấy một con cá, hắn định bắt thì trượt chân ngã xuống nước. Nước suối rất nông, không đến nỗi nguy hiểm, hắn vội vàng bò dậy, chật vật lau mặt.
Nam tử ngẩn người. Trang Hành trực tiếp nhét con cá vào tay hắn rồi nhả ra. Nam tử luống cuống tay chân nắm chặt, suýt nữa làm rơi cá xuống nước. Hắn kinh ngạc nhìn Tiểu Hạc, vui vẻ chạy lên bờ, quỳ xuống bên cạnh thiếu niên thì thầm. Thiếu niên khẽ gật đầu, nhìn Trang Hành với ánh mắt suy tư.
AI hận rèn sắt không thành thép: [Ngươi vất vả lắm mới bắt được!]
Khán giả nhắn: "(hoa) Sao lại có cổ trang nam nhân? Đoàn phim nào đây?"
AI kích động: [A A A A A A A ngươi có 1 cái tích phân!]
Hắn sợ phát sóng trực tiếp tẻ nhạt nên nói không ngừng, đem từng loại nguyên liệu nấu ăn tìm được biến tấu đủ kiểu vừa khen vừa phổ cập khoa học. Bởi vì lời nói thực tế lại dí dỏm hài hước nên giữ chân được người xem, nhưng rốt cuộc chỉ có phụ đề chứ không có âm thanh, người xem xem lâu rồi khó tránh khỏi cảm thấy thất vọng, bèn có người phát bình luận: (gạch) Nhàm chán.
AI: [Anh Anh Anh ngươi vừa mới có tích phân lại hết rồi……]
Người xem nhìn thấy phụ đề dừng một chút, cảm thấy buổi phát sóng trực tiếp này thật sự quá nhàm chán, con chuột dịch đến dấu X chuẩn bị tắt đi, ánh mắt lại thoáng thấy con hạc trong video bắt đầu vặn mông.
Người xem: “……”
AI thiếu chút nữa hộc máu: [Chủ nhân, ngươi đừng có lố lăng vậy chứ.]
AI lại kích động lên: [A A A A A lại có thêm 1 người xem! Hiện tại có 2 người rồi!]
Một lát sau, lại có bình luận bay qua: Đây là chương trình gì vậy? Thế giới động vật à?
Hai người xem: “……”
AI: [……]
Móng vuốt rốt cuộc không tiện bằng dao, Trang Hành moi vẩy cá rất tốn sức, có điều bên cạnh còn có một người so với hắn càng tốn sức hơn. Chàng trai dùng chủy thủ cạo vẩy cá, nhưng cá cứ thường xuyên tuột khỏi tay hắn, hắn cứ phải chạy qua chạy lại giữa cạo vẩy cá và bắt cá, thật sự chật vật. Đến khi Trang Hành xử lý xong 3 con cá thì hắn mới cạo được một nửa con cá kia.
Thiếu niên ngồi bên cạnh đứng lên, khập khiễng đi tới, dùng cành cây xuyên qua mang cá rồi đưa con cá đến trước mặt Trang Hành.
Phía trên tầm mắt hiện lên một loạt dấu chấm than, ngay sau đó lại có một bình luận bay qua: A A A A anh đẹp trai quá! Là chủ kênh hả?
AI cao hứng đến phát cuồng: [Oa oa oa, có người xem đánh thưởng kìa! 100 Tấn Giang tệ đó! Ta còn được điểm chú ý, hai cái tích phân nữa! ]
Rất nhanh, Trang Hành đưa con cá đã làm sạch cho thiếu niên. Ban đầu, hắn định đưa cho người nam tử bên cạnh, dù sao người làm việc chính là nam tử kia, nhưng thiếu niên có vũ khí sắc bén là sắc đẹp, không dùng thì phí. Hắn còn rất có tâm cơ mà chọn vị trí gần thiếu niên nhất để xử lý chỗ tôm và nấm còn lại, khiến thiếu niên luôn ở trong khung hình phát sóng trực tiếp.
Quả nhiên, trên màn hình liên tục hiện lên một chuỗi dấu chấm than. Có người xem mới vào cũng bị sắc đẹp giữ chân thành công, bình luận toàn là lời tán thưởng, thỉnh thoảng lại có hiệu ứng hoa tươi hiện lên.
Bình luận 1: (Hoa) Tiểu ca ca đẹp trai quá đi!!!
Bình luận 2: (Hoa) Tiểu ca ca, Bạch Hạc của ngươi ngoan quá, lại còn làm việc giỏi nữa!
Bình luận 3: (Hoa Hoa) Ngọa tào, ta vừa lạc vào phòng phát sóng trực tiếp thần tiên nào thế này!
AI kích động không thôi, phát ra tiếng cười của kẻ giàu mới nổi: [Ha ha ha! Tích phân tăng rồi! Lại tăng nữa! ]
Số lượng người xem tăng lên với tốc độ chậm rãi, phòng phát sóng trực tiếp tuy không đến mức náo nhiệt, nhưng cũng dần dần thoát khỏi vẻ quạnh quẽ ban đầu.
Người nam tử bên cạnh vẻ mặt khiếp sợ nhìn hắn, con cá trong tay cũng sắp nướng cháy đến nơi rồi. Trang Hành thấy vậy thì không đành lòng, vội vàng giật lấy cành cây giúp hắn lật mặt cá, đồng thời trên màn hình liên tiếp lướt qua vài dòng "666".
Bình luận 1: (Hoa Hoa) Ha ha ha ha, Tiểu Hạc Hạc muốn thành tinh à, cái cốt truyện sa điêu gì thế này!
Bình luận 2: (Hoa Hoa) Bây giờ làm phát sóng trực tiếp cạnh tranh ghê, không chỉ phải thiết kế cốt truyện, còn phải trang phục đúng chỗ, kỹ thuật diễn phải đạt nữa.
Bình luận 3: (Hoa Hoa) Rơi lệ, kỹ thuật diễn của idol ta thế mà lại không bằng một con Bạch Hạc.
Thiếu niên tuy rằng không nhìn thấy bình luận, nhưng ánh mắt nhìn Trang Hành lại vô cùng thâm ý.
AI bỗng nhiên có chút khẩn trương: [Ta có phải nên thu liễm lại một chút không? ]
AI: […… Thần mẹ nó làm xong vụ này.]
Ba món "mỹ thực" làm xong, phòng phát sóng trực tiếp đã có sáu bảy người xem, tích phân cũng tăng lên vượt quá 50. Trang Hành sung sướng mà ăn một miếng đồ chín đã lâu không được ăn: [Hôm nay ta nhất định có thể kiếm đủ 100 tích phân!]
Người nam tử đem con cá mà Trang Hành đưa cung kính dâng lên cho thiếu niên. Thiếu niên đưa tay nhận lấy, cúi đầu cắn một miếng cá. Có lẽ vì thiếu gia vị nên hương vị rất bình thường, thiếu niên hơi nhíu mày một chút, nhưng động tác tư thái có thể nói là tuyệt đẹp, có một loại khí chất tự phụ toát ra từ trong xương cốt, trông như một bức họa.
Bình luận 1: (Địa lôi) Ta muốn gào thét! Rốt cuộc đây là tiểu thần tiên từ đâu tới vậy!
Bình luận 2: (Hoa Hoa) Tiểu ca ca đẹp ngây người! Ta chịu được!
Bình luận 3: (Hoa Hoa) Tỷ tỷ chịu được, muội muội cũng chịu được!
Bình luận 4: (Hoa Hoa) Ta hảo.
AI: [Khụ……]
Thiếu niên cứng đờ.
AI: [……]
Khán giả: “!!!”
Thiếu niên: "..."
AI: "..."
AI tuy rằng giống như ăn phải một nồi kinh hãi hoàn, nhưng vẫn cẩn trọng đồng bộ đánh ra phụ đề cho Trang Hành. Chờ Trang Hành đem mặt rời khỏi mặt thiếu niên, thiếu niên nhíu mày một cái rồi lại bắt đầu ăn cá, số lượng ít ỏi người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều vui điên rồi, trên màn hình đủ loại màu sắc, không phải "hhh" thì là "666".
Người xem đều tưởng rằng đây là cốt truyện được thiết kế sẵn, sôi nổi bình luận "Diễn sâu quá", "Cười chết mất".
Thiếu niên buông cành cây, rũ mắt nói: "Không kịp đi nữa rồi, tùy cơ ứng biến thôi."
Bình luận 1: (Hoa) ha ha ha ha lại có tình huống gì nữa đây? Biên kịch lầy lội này là ai vậy!
Bình luận 2: (Hoa Hoa) a a a a a tiểu thần tiên giọng nói hay quá, dễ thương quá!
Bình luận 3: (Hoa) phương ngôn ở đâu vậy, nghe không hiểu...
AI: "Nên nên, ta tắt phát sóng trực tiếp đây, chúng ta mau chạy thôi!"
Lúc này mặt trời lặn về phía tây, một chút vàng ròng từ từ chìm xuống giữa những ngọn núi nhấp nhô, nhuộm ánh nắng chiều trên chân trời, ráng màu chiếu xuống mặt suối, sóng nước lóng lánh.
Biến cố đến quá nhanh, Trang Hành còn chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được một cổ hấp lực mạnh mẽ, ngay sau đó cảnh sắc trước mắt nhanh chóng lùi lại, chớp mắt một cái hắn đã bị người ta túm ở chân, đầu chúc xuống, cùng ảnh ngược trong nước hai mặt nhìn nhau.
Trong nước còn có một ảnh ngược khác, mơ mơ hồ hồ nhìn không rõ, nhưng Trang Hành đã nhanh chóng đoán được thân phận người tới, không khỏi kinh hãi dựng hết cả lông tơ: "Đây là cái vận cứt chó gì vậy! Ta bị Quốc Sư bắt rồi?"
AI: "Hình như là... Đúng là dẫm phải cứt chó rồi... Chủ nhân xui xẻo quá."
Đối với người xuyên sách mà nói, thứ dễ phân biệt nhất trên thế giới này hẳn là Chúc quốc sư. Rốt cuộc Quốc Sư là người duy nhất không phải người thường. Nguyên tác không phải thế giới võ hiệp, không có nội công tâm pháp cũng không có khinh công thủy thượng phiêu, kỹ năng muốn bay là bay của Quốc Sư tuyệt đối thuộc về cấp bug. Bug như vậy vì Quốc Sư xây dựng hào quang thần bí, giúp hắn đạt được sự kính ngưỡng nhất trí từ quốc quân đến lê dân. Hơn nữa hắn đã phụ tá ba đời đế vương mà dung nhan không hề suy giảm, nói là thần tiên cũng không quá, dưới sự cộng hưởng của hai bug, vị Quốc Sư này có vị trí như thế nào trong lòng bá tánh thì có thể tưởng tượng được.
Thì ra vị Quốc Sư được người người quỳ bái kia lại chính là đầu sỏ gây ra con đường biến thái của đương kim Hoàng đế. Nhưng bá tánh lại chẳng hề cảm thấy hắn sai, trong mắt họ, Quốc Sư lúc nhàn rỗi thì luyện đan cho Hoàng đế, khi có việc thì hô mưa gọi gió, câu thông đất trời, quả thực là vì xã tắc mà lo lắng đến héo hon cả ruột. Việc nuôi hạc, đúng là ý của Quốc Sư, bởi hạc là sứ giả của thần tiên, muốn phi thăng thì phải giữ quan hệ tốt với thần sứ. Ai ngờ Hoàng đế lại đi ngược lại, phong quan ban tước cho hạc còn chưa tính, thế mà còn muốn ngày hạc, thật đúng là bùn nhão trét không lên tường. Nếu không có Quốc Sư nâng đỡ, quốc gia này sớm đã xong đời.
Ngày trước, Trang Hành đọc sách cũng nghĩ như vậy, khi đó hắn là người ngoài cuộc, tâm thái rất bình thản, góc nhìn cũng ở vị thế của Thượng đế.
Nhưng giờ đây, hắn xuyên thành một con hạc, bị Quốc Sư bắt được thì có kết quả tốt đẹp gì? Hiện tại, Quốc Sư chính là kẻ thù của hắn!