Tô Tiểu Nam chưa bao giờ ăn món nào ngon như vậy. Sau khi uống xong ngụm canh đầu tiên, cô bé suýt nữa thì bật khóc. Hơi ấm của thức ăn nóng hổi lan tỏa trong bụng, cảm giác này không phải thứ dịch dinh dưỡng nào có thể sánh được.
Tô Tiểu Nam xúc động nói: “Anh, ngon quá!” Cô bé gần như muốn tin lời anh trai mình nói là thật.
Tô Diệp Mộ cười hỏi: “Tin lời anh nói rồi à?” Cậu hy vọng Tô Tiểu Nam tin mình, như vậy sau này dù cậu có hành động kỳ lạ nào, cũng sẽ không khiến cô bé nghi ngờ hay lo lắng.
Tô Tiểu Nam lắc đầu. Là một người sống ở thời đại Tinh Tế, cô bé có một cách nhìn khác. Hiện tại con người đã có tinh thần lực, thay vì tin vào cái gọi là linh hồn của anh trai, không bằng nói cô bé tin rằng anh trai mình sở hữu tinh thần lực cực cao. Chỉ là từ trước đến nay, nguồn tinh thần lực này bị giam cầm trong biển ý thức, mà tinh thần lực của anh trai cô do tiếp xúc với một không gian nào đó, đã khiến anh nhìn thấy một mặt khác của hố đen vũ trụ.
Tô Tiểu Nam đặt bát xuống, nắm lấy tay anh trai, nghiêm túc nói: “Anh, nghe em này, chuyện này không được nói cho ai biết. Nếu có người hỏi, cứ nói nhà chúng ta có một cuốn thực đơn gia truyền, biết không?”
Tô Diệp Mộ ngơ ngác hỏi: “Rồi sao nữa?” Cậu luôn cảm thấy em gái mình còn điều gì đó chưa nói hết.
Tô Tiểu Nam nói: “Rồi từ bây giờ, anh viết tay một cuốn thực đơn, em sẽ đi tìm giấy bút.” Con người bước vào thời đại Tinh Tế, rất coi trọng việc bảo vệ môi trường, thêm vào đó việc ghi chép đều sử dụng sản phẩm điện tử, giấy và bút đã rất khó tìm, cho dù tìm được, giá cả cũng vô cùng đắt đỏ. Nhưng vì để anh trai không bị bắt đi mổ xẻ, phải cố lên!
Sau khi Tô Tiểu Nam quyết định xong, ăn vội vài miếng cho xong bữa xong, rồi kéo con robot đi ra ngoài. Cô bé định đến chợ đen dò la tình hình, tiện thể sửa lại con robot này, cứ nghe nó kêu “3333” mãi, đau cả đầu.
Tô Diệp Mộ bị sự nhanh gọn của em gái làm cho kinh ngạc, Vậy cũng được à?
Tô Diệp Mộ ăn nốt phần thức ăn còn lại, đang định rửa bát thì phát hiện trong nhà không có tạp dề, như vậy rất dễ làm bẩn quần áo. Nghĩ đến buổi trưa còn phải nấu cơm, Tô Diệp Mộ lên mạng Tinh Tế, muốn mua một chiếc tạp dề, phát hiện ra ở thời đại Tinh Tế căn bản không có thứ này. Nhưng nghĩ lại cũng phải, hiện tại phần lớn thức ăn của con người đều là hấp hoặc luộc, đa số công đoạn cũng đều do robot hoàn thành, đâu cần đến thứ này.
Nhưng Tô Diệp Mộ thì cần. Sư phụ cậu từng nói, một đầu bếp chân chính, từ khâu chọn nguyên liệu đến khi hoàn thành đều phải tự tay làm, mới có thể tạo ra món ăn hoàn hảo nhất. Cậu cũng thấy sư phụ nói đúng.
Không có tạp dề thì tự vẽ. Tô Diệp Mộ tìm một cửa hàng trực tuyến có thể may quần áo, vẽ tay một chiếc tạp dề gửi cho chủ tiệm, nhờ họ may theo mẫu này.
[Dịch vụ khách hàng]: “Chào bạn, xin hỏi bạn có thể cho biết trên miếng vải này bạn vẽ gì không?”
[Tô Diệp Mộ]: “Đây là gấu trúc cuộn tròn.”
[Dịch vụ khách hàng]: “Tên gấu trúc cuộn tròn nghe hay thật, trông cũng đáng yêu nữa. Xin hỏi đây là bạn tự thiết kế à? Tôi có thể mua lại hình vẽ này không?”
[Tô Diệp Mộ]: “Đây không phải tôi thiết kế, là… là một loài động vật quốc bảo thời cổ đại Hoa Hạ. Bạn cứ dùng đi, không cần mua.”
[Dịch vụ khách hàng]: “Hoa Hạ? Là nền văn minh Hoa Hạ trong lịch sử sao? Bạn giỏi quá, bạn học lịch sử hay khảo cổ vậy? Tôi chưa từng nghe qua, cũng chưa từng thấy thứ này. Nhưng tôi vẫn phải trả Tinh tệ cho bạn, vì hiện tại trên thị trường không có hình vẽ này.”
[Tô Diệp Mộ]: “Thật sự không cần đâu. Nếu bạn thật sự muốn trả tiền, xem có tổ chức từ thiện nào thì quyên góp đi!”
[Dịch vụ khách hàng]: “Vậy được, tôi sẽ mua với giá một vạn Tinh tệ, sau khi quyên góp xong, tôi sẽ gửi hóa đơn cho bạn. À đúng rồi, miếng vải này của bạn sẽ nhanh chóng được may xong, một tiếng nữa bạn có thể nhận được.”
[Tô Diệp Mộ]: “[Toát mồ hôi], đây không phải vải, là tạp dề.”
[Dịch vụ khách hàng]: “Xin lỗi, tạp dề.”
[Tô Diệp Mộ]: “Vậy phiền bạn rồi, tạm biệt!”
[Dịch vụ khách hàng]: “Tạm biệt!”
Sau khi Tô Diệp Mộ offline, nhân viên chăm sóc khách hàng cười toe toét. Cô mở tiệm hơn một tháng, một đơn hàng cũng không có, không ngờ hôm nay không những nhận được đơn hàng mà còn bất ngờ nhận được hình vẽ này. Là con gái, đối với những thứ đáng yêu có trực giác đáng kinh ngạc, cô tin rằng, chỉ cần in hình vẽ này lên quần áo, còn sợ không có khách sao? Đúng rồi, còn có thể làm búp bê nữa, lời to rồi.
Lần này ông nội sẽ không bắt cô theo con đường của ông, đi làm nhà sinh vật học nữa!
Sau khi đặt xong tạp dề, Tô Diệp Mộ lại vào siêu thị đặt mua nguyên liệu cho bữa trưa, mua thêm một số dụng cụ nhà bếp, còn cả gia vị nữa. Điều khiến Tô Diệp Mộ ngạc nhiên là rất nhiều loại gia vị được ghi là “có thể ăn”, nhưng trên mạng lại không có hướng dẫn sử dụng. Tô Diệp Mộ đoán điều này có liên quan lớn đến việc kỹ thuật nấu nướng của con người bị thất truyền, giống như hoa tiêu, đại hồi những loại gia vị có mùi nặng này, nếu dùng không đúng cách, thật sự rất khó ăn.
Giải quyết xong những việc này, Tô Diệp Mộ đăng nhập vào nền tảng livestream, sau khi điền đầy đủ thông tin, có một bài kiểm tra, yêu cầu streamer ẩm thực cung cấp ba phần thức ăn và video liên quan, gửi đến trụ sở chính của nền tảng livestream. Đợi họ thử và xác nhận xong, sẽ dựa vào mức độ ngon của thức ăn để đánh giá sao.
Việc đánh giá sao này tổng cộng có năm cấp, hiện tại sao cao nhất trên nền tảng là bốn sao rưỡi, là phòng livestream của một đầu bếp cao cấp thuộc Hiệp hội Đầu bếp, nhưng anh ta rất ít khi online, thỉnh thoảng mới lên trổ tài một lần. Dù vậy, số người hâm mộ của anh ta cũng lên đến hơn năm mươi tỷ, trong đó không thiếu người hâm mộ từ Liên Bang. Từ đó có thể thấy mức độ được tôn sùng của đầu bếp cao đến mức nào.
Nộp xong tài liệu, Tô Diệp Mộ vội vàng vào ‘Siêu thị’ đặt thêm vài món nguyên liệu, cậu định hôm nay sẽ gửi luôn đồ ăn thẩm định đi.
Khoảng mười lăm phút sau, nguyên liệu được giao đến. Tô Diệp Mộ mở thùng hàng, rồi bắt đầu chế biến. Suy nghĩ một chút, cậu vẫn quyết định mở livestream, dù sao cũng phải quay video.
/Tôi thấy gì thế này? Thấy streamer kìa, mắt tôi không hoa chứ?/
/Tôi thật sự đợi được rồi, vui quá đi mất./
/Streamer chăm chỉ quá, hy vọng ngày mai cũng như vậy./
Không khí trong phòng livestream rất náo nhiệt. Tô Diệp Mộ nhìn số người đang xem, có hơn ba trăm người, không ngờ họ đều canh ở đây. Sự nhiệt tình yêu thích ẩm thực này khiến khóe miệng Tô Diệp Mộ khẽ nở một nụ cười nhẹ nhàng. Là một đầu bếp, đây là lời khen ngợi cao nhất dành cho cậu.
/Tôi thấy gì thế này? Streamer cười rồi./
/Đẹp trai quá, muốn sinh khỉ con cho streamer./
/Bao trọn nụ cười của streamer, không ai được giành với tôi./
/Lũ yêu tinh các người tránh ra một bên, ngôi vị chính cung này, tôi ngồi chắc rồi./
/Chính cung? Người ở trên vừa nhìn đã biết là dân học lịch sử./
Thấy bình luận nhắc đến chữ ‘lịch sử’, Tô Diệp Mộ cũng có cảm giác mình như một sinh vật cổ đại. Cậu hắng giọng, nói: “Livestream tạm thời dự kiến mỗi ngày một lần, nhưng hôm nay vì đăng ký sao, phải nộp ba phần thức ăn để thẩm định, nên tôi cũng tiện thể mở livestream luôn. Vì thời gian có hạn, động tác của tôi sẽ hơi nhanh một chút. Sau này nếu các bạn muốn tự làm, có chỗ nào không hiểu, có thể trực tiếp hỏi tôi, tôi sẽ giải đáp cho các bạn.”
/Hiểu rồi, hiểu rồi, nhất định sẽ giữ im lặng./
/Streamer ơi, vậy chúng tôi có được thử ăn không?/
Tô Diệp Mộ đáp: “Tôi sẽ để lại một phần cho mọi người thử ăn, nếu có góp ý gì cũng có thể đưa ra.” Thời gian đã qua mấy ngàn năm, Tô Diệp Mộ cũng không biết khẩu vị của con người có thay đổi không, nhưng xem phản ứng sáng nay, chắc là không có vấn đề gì.
/Streamer đẹp trai nhất./
/Streamer đẹp trai nhất vũ trụ./
“Tinh! Tinh!”
Tô Diệp Mộ đang định bắt đầu thì chuông cửa vang lên. Cậu chào mọi người một tiếng rồi ra mở cửa, người giao hàng mang đến là chiếc tạp dề, tốc độ thật nhanh. Ở phòng khách, cậu mở luôn bao bì, vừa đi vào bếp vừa mặc tạp dề. Khi cậu bước vào bếp, hình ảnh Tô Diệp Mộ mặc tạp dề hình gấu trúc xuất hiện trước mắt mọi người. Gương mặt thanh tú dưới sự tôn lên của chiếc tạp dề màu hồng in hình gấu trúc tròn vo, trông cậu vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, khiến khán giả trong phòng livestream thoáng chốc ngẩn người, bình luận bất ngờ im bặt ít nhất ba giây.
/Dễ, dễ thương quá, chảy máu mũi rồi./
/Tố cáo, streamer cố ý bán manh./
/Dễ thương quá, đây là con gì vậy? Sao chưa thấy bao giờ?/
/Xác nhận lại lần nữa, streamer tuyệt đối chưa trưởng thành./
Ngay sau đó, lại là một loạt bình luận hỏi Tô Diệp Mộ đây là con vật gì. Tô Diệp Mộ nhắc lại những lời đã nói với nhân viên chăm sóc khách hàng, làm mọi người nhao nhao hỏi ở tiệm nào, ai cũng muốn một chiếc, đặc biệt là các cô gái. Con gấu trúc đen trắng tròn vo, đôi mắt to tròn ngơ ngác, đáng yêu đến nao lòng.
Tô Diệp Mộ nhớ lại tên cửa hàng đó, hoàn toàn không nhớ ra nổi, đành nói: “Tên cửa hàng đó dài quá, tôi quên mất rồi. Đợi làm xong đồ ăn, tôi sẽ treo tên cửa hàng lên bảng thông báo của phòng livestream! Tiện thể treo luôn thực đơn ngày mai lên.”
/Streamer nói rất nghiêm túc, sao tôi lại thấy streamer đang cố tỏ ra bình tĩnh nhỉ?/
/Ha ha, đừng vạch trần chứ! Streamer đỏ mặt rồi kìa./
Bình luận toàn là trêu chọc, Tô Diệp Mộ đành làm như không thấy, bắt đầu chế biến món ăn. Cậu định xào một phần cơm chiên dương châu, làm thêm một phần thịt xiên tăm, và một món canh sườn.
Trước tiên, cậu vo gạo cho vào nồi nấu, sau đó bắt đầu xử lý thịt cừu.
Cậu giải thích: “Thịt dùng làm thịt xiên tăm tốt nhất nên chọn thịt đùi sau của cừu, khẩu vị rất ngon. Thịt rửa sạch, bỏ gân và da.”
Sau đó, cậu thái thịt thành từng sợi dài bằng nửa ngón tay, cho vào bát để riêng. Hành, gừng thái lát, rau mùi thái khúc. Cho thịt cừu đã thái vào ướp cùng tương và các loại gia vị, gia vị ngoài hành, gừng, rau mùi còn có muối, một chút đường trắng, bột ớt, nửa thìa nhỏ rượu trắng độ cồn thấp, bột năng. Ở đây quan trọng nhất phải có thì là, hồ tiêu xay, hai thứ này đều chưa được xay thành bột, Tô Diệp Mộ đành phải tự mua máy về xay. Khán giả thấy vậy nhao nhao hỏi là gì.
Sau khi Tô Diệp Mộ giải thích một lượt, mọi người đều ngẩn ra, thứ này cũng làm đồ ăn được sao? Mùi vị rất hăng, khó ngửi.
/Phụt, streamer không phải vì muốn gây chú ý mà cái gì cũng cho vào đấy chứ?/
/Biết đâu đấy, hôm qua chẳng phải còn nấu cháo nội tạng sao?/
Không chỉ Tô Diệp Mộ ngạc nhiên, ngay cả khán giả trong phòng livestream cũng bất ngờ, đây là anti-fan à? Streamer mới bắt đầu thôi mà? Sao đã có anti-fan rồi, là những người đã từng nếm qua tay nghề của Tô Diệp Mộ, không thể nhịn được.
/Anti-fan chưa từng nếm qua tay nghề của streamer thì ngậm miệng lại, ở đây không đến lượt các người lên tiếng./
Thấy sắp có cãi vã, Tô Diệp Mộ đang trộn thịt cừu, ánh mắt lạnh lùng quét qua màn hình, ánh mắt thanh lãnh như đâm thẳng vào mắt anti-fan, hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên, khiến tim họ vô thức ‘thịch’ một tiếng.
Tô Diệp Mộ khẽ cười: “Tôi thích dùng thực lực để nói chuyện.”
Nói xong, cậu không để ý đến những lời la ó trên màn hình nữa, tập trung vào động tác trên tay. Sự xuất hiện của anti-fan quả thực khiến cậu hơi bất ngờ, xem ra dù công nghệ có phát triển đến đâu, loại sinh vật này cũng không thể thiếu.
Lúc ở Trái Đất, tuy cậu chưa từng livestream, nhưng cũng thường xuyên lên mạng. Mỗi lần nhìn thấy những anti-fan này, cậu đều cảm thấy đây là một sự tồn tại khó tin.
/Công, công quá đi mất./
/Ánh mắt đó, thật sự rất công, quyết định rồi, từ bây giờ, tôi từ bỏ hố thụ moe ngơ ngác, chuyển sang đứng về phe tổng công./
/Xếp hàng phía trước, cùng đội với những người từ bỏ thụ moe ngơ ngác, lao vào vòng tay của tổng công./
Là một thanh niên ba tốt của thế kỷ hai mươi mốt, một thẳng nam sắt thép, mặt Tô Diệp Mộ không kìm được mà nóng lên, tổng công gì chứ? Thật là, quá thẳng thắn rồi.