Tuy rằng Lục Hề đang mở mắt nói dối trắng trợn, nhưng mấy người đi cùng lại không ai vạch trần hắn. Vừa hay bọn họ cũng muốn ở ngoài nghỉ ngơi thêm một lúc, dù sao nhiệm vụ hiện giờ đã hoàn thành, tin tức cũng đã truyền về, không cần gấp rút hồi phủ phục mệnh.
Chỉ là trước khi xuất phát, lại gặp phải một rắc rối nho nhỏ.
Bởi đám người Bắc Nhạn Hề lúc đến cưỡi ngựa, giờ tất nhiên cũng phải cưỡi ngựa trở về, chỉ là bây giờ lại dư ra một người Lục Thiên Du. Vậy thì làm sao để đưa nàng cùng đi, lại trở thành vấn đề.
“Hay là…” Trong khi mấy người còn đang suy tính, Doãn Nam Sơn giơ tay lên cất tiếng: “Để ta đưa Lục cô nương vậy?”
Chỉ là lời này vừa thốt ra, Bắc Nhạn Hề đã nghiêng mắt liếc sang.
Đôi đồng tử của thiếu niên đen nhánh như mực, tĩnh lặng tựa hồ nước sâu thẳm, song nơi đáy hồ tĩnh mịch ấy, dường như lại ẩn chứa một tia lạnh lẽo âm u, khiến tim người bất giác khựng lại.
Doãn Nam Sơn còn chưa kịp nghĩ ra gì, thân thể đã phản ứng trước một bước, run nhẹ lên theo bản năng. Hắn có hơi mơ hồ không rõ nguyên do, nhưng khi ngẩng đầu nhìn lại thì thấy đối phương đã dời ánh mắt đi nơi khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play