Bên ngoài ầm ầm náo loạn, Bắc Nhạn Hề lười để tâm đến vở kịch kia, buông tay nàng ra rồi trở lại ngồi xuống chỗ cũ.
Trái lại, Lục Thiên Du lại thấy hắn bình tĩnh đến mức kỳ lạ. Rõ ràng chỉ là một hài tử tuổi còn nhỏ, vậy mà sau một đêm biết mình sắp đối mặt với sinh tử, lại chẳng hề có lấy nửa điểm hoảng loạn hay sợ hãi tâm tính như vậy, có phải là quá tốt rồi không?
Thân xe lắc lư dữ dội, nàng bất đắc dĩ phải bám vào chiếc bàn bị cố định để giữ thăng bằng, đồng thời không khỏi tò mò hỏi: “Ngươi không sợ sao?”
“Sợ à?” Bắc Nhạn Hề khẽ bật cười, có gì đáng sợ chứ? Phụ vương của hắn xưa nay thiên vị như thế, hắn vốn đã từng đoán được sớm muộn cũng có ngày hôm nay.
“Ta sống chẳng qua nổi quãng đường này, nên câu đó hẳn là ta nên hỏi ngươi mới phải.” Hắn nghiêng đầu nhìn nàng, giọng điệu nhàn nhạt, “Ngươi van xin bọn chúng cho theo cùng, lại không biết đám người này chẳng ai là hạng tốt lành, bọn chúng muốn mạng ta, còn ngươi... chỉ là bị liên lụy mà thôi.”
“Có điều nói mấy lời này giờ cũng muộn rồi, ngay từ đầu ngươi không nên lên xe.”
Thanh âm hắn bình lặng, không chút gợn sóng, khiến Lục Thiên Du nhất thời tâm trạng rối bời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT