"Chết đi!"
Người áo đen cắn răng lạnh lùng quát, một đao rút ra định lấy thủ cấp của Thanh Ca. Giây tiếp theo, mắt hắn ta chợt mở to, chỉ nghe thấy tiếng lợi khí rơi xuống đất, người áo đen ôm cổ mềm nhũn ngã xuống đất, cho đến chết hắn ta vẫn không biết Thanh Ca đã ra tay như thế nào.
Và Thanh Ca sau khi giết chết hắn ta cũng không giữ được thăng bằng mà quỳ sụp xuống đất. Nàng ôm bụng hung hăng nhổ một búng máu tươi ra. Đêm nay là do nàng sơ suất, nếu không với võ công của hai người này căn bản không thể đến gần nàng.
Nàng "xoẹt" một tiếng xé miếng vải trên vạt áo, cắn răng quấn chặt bụng, sau đó nàng đứng dậy nhét hai người đã đứt hơi vào trong mật đạo, lúc này mới từng bước từng bước ngồi thang trời xuống.
An Cẩm Nhiên đưa Cố Khanh Thần về Quân Lan Các xong liền một mình dựa vào ánh trăng đi về viện của mình. Khi đi ngang qua một hòn giả sơn, ông ta tinh tường ngửi thấy mùi máu tanh.
Đối với một người thường xuyên lăn lộn trên chiến trường như ông ta, mùi máu tanh đã khắc sâu vào xương tủy. Ông ta có thể ngửi sai mùi thơm, mùi thối, nhưng mùi này tuyệt đối không sai được.
Ông ta rút kiếm mềm bên hông ra, thận trọng nhìn chằm chằm hòn giả sơn đó. Ông ta chậm rãi tiến lên, toàn thân sát khí tỏa ra, định nếu kẻ trộm ẩn mình sau hòn giả sơn có động tĩnh sẽ một chiêu lấy mạng hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT