Năm ngày sau, An Cẩm Thư để chiếc túi gấm đã thêu xong cùng lễ vật nàng chuẩn bị sau này cho Cố Kinh Thần vào chỗ, chống ô, đội mưa lất phất tiến vào Quân Lan Các.
Nhưng vừa vào đến sân, phòng chính lại vắng lặng, không một bóng người. An Cẩm Thư đành phải quay về theo đường cũ, khi đến cổng sân thì va phải người vừa đội mưa trở về.
Cẩm y của Cố Kinh Thần dính không ít giọt mưa, tóc và lông mày của hắn cũng đầy nước và hơi sương. Trên người hắn vốn đã mang theo mùi hương lạnh lẽo, giờ lại dính hơi lạnh của mưa, mùi hương u nhã đó trong chốc lát đã bao trùm lấy An Cẩm Thư, khiến nàng không thể tránh né.
Phía sau Trương Tài cầm ô vội vã đuổi theo, chạy đến thở hổn hển rõ ràng là có chút không theo kịp tốc độ của hắn.
"Mưa lớn như vậy, a đệ đi làm gì?"
Từ sau ngày yến tiệc nhận thân nàng ngất xỉu, đây là lần đầu tiên nàng gặp Cố Kinh Thần trong năm ngày qua. Mỗi lần cãi cọ với hắn, An Cẩm Thư đều trốn tránh không gặp, mà mỗi lần gặp lại cũng không thể tránh khỏi có chút bối rối.
Nhưng cũng không biết Cố Kinh Thần là cố ý hay vô tình, mỗi lần nàng không muốn gặp hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt nàng. Đợi đến khi nàng muốn gặp hắn, hắn cũng luôn như không có chuyện gì, cũng sẽ không khiến nàng quá khó xử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play