Cố Kinh Thần nghe vậy, đôi mắt khẽ nheo lại. Đang định nói, Thịnh Hoài An lại cười tiếp: "Nhưng có một việc Thịnh mỗ cần nhắc nhở Cố công tử một chút, là nghĩa tử của Đại tướng quân, nghĩa đệ của Yên Yên, Cố công tử quản quá nhiều rồi."
Giọng Thịnh Hoài An nhẹ nhàng, nhưng câu nói này lại nặng trĩu khiến Cố Kinh Thần phút chốc thở dốc.
Hắn vốn dĩ da trắng, chỉ cần hơi tức giận là khóe mắt sẽ ửng hồng một chút. Lúc này hắn cong môi, nhìn thẳng vào người đối diện rồi bỗng bật cười thành tiếng: "Đa tạ Trạng Nguyên lang nhắc nhở, suýt nữa thì quên mất thân phận của mình rồi."
Thịnh Hoài An dường như không nghe hiểu lời châm chọc của hắn, chắp tay hành lễ: "Đây là điều Thịnh mỗ nên làm, Cố công tử không cần khách khí."
Khóe miệng Cố Kinh Thần cong lên từ lúc nào đã hạ xuống, đôi mắt đen sâu không đáy ngoài sự lạnh lẽo chỉ còn lại sát khí. Bỗng nhiên hắn hừ lạnh một tiếng rồi quay người lại: "Thời gian không còn sớm nữa, nên vào chỗ rồi."
Thịnh Hoài An nhìn bóng lưng Cố Kinh Thần khẽ mỉm cười, rồi cất bước đi theo.
An Cẩm Thư thấy Cố Kinh Thần và Thịnh Hoài An lần lượt trở về, trong lòng có cảm giác chẳng lành. Nàng lo lắng nhìn Thịnh Hoài An, Thịnh Hoài An dịu dàng cười với nàng, như đang trấn an nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play