Nghe xong lời đó Quý Tư Hàm mặt mũi trắng bệch, theo bản băng nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn của chiếc xe lăn.
Đường Dư lạnh lùng liếc nhìn Quý Tư Ngạn, bày tỏ thái độ không vui của mình: “Hàm Hàm là con gái bảo bối mẹ nuôi mười tám năm, con bé thích ở lại Quý gia thì cứ ở lại. Còn nếu Quý gia các người không chịu chấp nhận con bé, thì để con bé về Đường gia. Vừa lúc cậu út của Hàm Hàm không có ý định lập gia đình, thằng bé lại rất thích Hàm Hàm nên có thể nhận Hàm Hàm là con nuôi.”
Lời nói của Đường Dư vừa dứt, cả ba người trong phòng bệnh của Ôn Vũ Hà lập tức thay đổi.
Họ đã mưu tính từ nhiều năm vì gia tài của Đường gia, làm sao có thể để cho Quý Tư Hàm cướp đi hết thảy.
“Mẹ, người đừng tào lao như thế. Cậu út không lập gia đình không có con cái thì đáng lẽ mọi việc ở Đường gia phải giao cho con chứ? Thế nào lại để cho cậu nhận người ngoài làm con gái nuôi rồi giao mọi thứ của Đường gia cho người ngoài được? Nếu cậu muốn nhận thì sao không nhận Tiểu Ngữ cơ chứ?” Quý Tư Ngạn vội vàng lên tiếng, hắn ta sợ rằng Đường Dư thật sự để Quý Tư Hàm thành con nuôi của Đường Thần Phong.
“Thừa kế Đường gia thì chỉ có thể là người của Đường gia. Từ khi nào có phần của con? Con là con cháu Quý gia thì về Quý gia mà thừa kế.” Đường Dư ánh mặt lạnh lùng, không khách khí nửa điểm mà phản bác lại.
Sắc mặt Quý Tư Ngạn ngày càng đen hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT