Gió thổi tới, một chiếc khăn voan hồng phấn diễm tục đến mức khiến người ta sôi máu bay thẳng vào mặt.
Giản Hỉ gỡ chiếc khăn voan lung tung xuống, một chưởng chụp mạnh lên nắp quan tài đen kịt, đóng chặt nó lại tại chỗ. Lúc này cậu mới mặt không biểu cảm hỏi Vạn Hi Kiều: "Đây cũng là đặc sắc của quán cơm này à?"
Vạn Hi Kiều vẫn còn rúc trong lòng Về Lâm, lần này không phải giả vờ sợ hãi mà là thật sự run rẩy. Nghe Giản Hỉ nói, sắc mặt cậu ấy xanh tím biến hóa liên tục, cắn răng run rẩy nói: "Sao... sao có thể?!"
Cái mẹ nó thằng bạn của cậu ấy chỉ đam mê mấy thứ tiểu chúng thôi chứ không phải thần kinh, sao có thể không có chuyện gì lại làm một cái quan tài trôi nổi trên suối nước nóng chứ? Quán còn muốn kinh doanh nữa không?!
Giản Hỉ nheo mắt lại, sao cũng được nói: "Vậy thì là có kẻ nào đó cố ý đưa vào rồi."
"Đúng là món quà bồi bổ thật tốt mà."
Vạn Hi Kiều & Ngũ Thành Thành & Lưu Thiên: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT