Úc Hành rốt cuộc không chịu nhận cái quả trứng vừa đẻ ra kia.
Mặc cho Giản Hỉ như người điên, làm loạn om sòm khắp văn phòng, thậm chí kinh động cả thư ký và bảo an, anh vẫn sụ mặt mặc cậu hồ nháo. Chờ cậu náo đủ rồi, anh định gọi điện cho Giản Hách, bảo anh ấy đến đón thằng em về.
Giản Hỉ vừa thấy cái lão cẩu Úc Hành này định gọi điện mách lẻo với anh mình, tức khắc từ trạng thái làm loạn khôi phục nguyên dạng, giật phắt điện thoại từ tay anh, hừ một tiếng, chống nạnh nói: "Úc lão cẩu, anh đúng là càng sống càng có tiền đồ đấy, giờ cái chuyện mách lẻo trước mặt người ta cũng dễ dàng như không."
Sắc mặt Úc Hành ẩn ẩn phát thanh, nghẹn một cục tức vô ngữ nói: "Cậu giảng chút đạo lý đi chứ, dù là tìm cha cho quả trứng thì cũng phải có chút hàm lượng kỹ thuật chứ."
Giản Hỉ khinh thường nói: "Thế thì anh nói xem, thế nào mới gọi là có hàm lượng kỹ thuật? Bổn thiếu gia khiêm tốn thỉnh giáo, nói đi, anh nói đi chứ!"
Úc Hành: "..."
Khóe miệng Úc Hành giật giật, nói: "Đầu tiên, cậu cần phải biến quả trứng này thành một đứa trẻ con đã."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play