Trong Vân Tưởng Các, tú nương Tần Mai Nương, người được chiêu mộ từ thuở ban đầu, tươi cười rạng rỡ bước vào từ gian ngoài, thay Thẩm Minh Châu đổi ly trà lạnh trên bàn thành một ly trà nóng thơm ngát.
“Thẩm cô nương, Triệu chủ sự từ cửa hiệu tơ lụa ở thị trấn bên cạnh bất chấp mưa gió chạy đến, trên xe mang theo không ít lễ vật. Vân Tưởng Các của chúng ta giờ đã nổi danh gần xa!”
“Ai nha, hôm nay lập thu, Thẩm cô nương sao còn uống trà lạnh thế này?” Mai Nương trách yêu.
Thẩm Minh Châu ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua sổ sách đã xử lý xong, nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa thu lất phất, trời đất mịt mù. Bận rộn đến quá khuya, nàng không nhận ra đã vào thu.
“Không sao, Mai Nương, ngươi đem danh sách tơ lụa ta chọn cho chi nhánh mới khai trương giao cho Triệu chủ sự. Ta lát nữa sẽ xuống.”
Bên ngoài, mưa thu tí tách, mang theo chút lành lạnh, nhưng vẫn đậm chất ôn nhuận đặc trưng của Giang Nam – khác xa trận mưa đầu hạ ở kinh thành ngày nàng rời đi. Màn mưa như trút nước, xóa sạch dấu vết bánh xe, phảng phất như chưa từng tồn tại.
Thẩm Minh Châu bước đến bên cửa sổ, vươn tay hứng những giọt mưa. Cảm giác mát lạnh gợi nhớ chiếc ngọc bội nàng từng đeo, nhưng giờ cổ tay nàng trống rỗng, chẳng còn gì. Không chỉ ngọc bội, ngày rời kinh thành, nàng không mang theo bất kỳ vật gì của Tạ gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT