Tinh Tinh được người đàn ông bế bổng, ôm gọn vào lòng.
Chu Hướng Dương chỉ có một cánh tay lành lặn, chính cánh tay ấy rắn rỏi, vững vàng ôm lấy Tinh Tinh như thể ôm cả thế giới của mình.
"Anh Đông, cảm ơn anh nha, hôm nay tôi còn bận bán hàng không có thời gian, đợi lần sau anh rảnh…"
Người đàn ông đưa Tinh Tinh đến vội vàng ngắt lời anh, xua tay nói: "Thôi thôi thôi, anh đừng khách sáo với tôi, tôi chỉ tiện đường thôi mà. Sạp anh có người đến chọn đồ ăn rồi, anh mau bế con qua đó đi, tôi còn phải về nhà, vợ tôi còn đang chờ cơm đấy."
Nói xong, trước khi đi còn nhét vào lòng Tinh Tinh một miếng bánh kem nhỏ, bảo là ban đầu mua cho con trai anh, giờ cũng không còn mới, đợi lần sau trên đường đi mua cái mới.
Đợi anh ta đi rồi, Chu Hướng Dương mới cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng.
"Ở nhà chờ không chịu, có nóng không con?" Anh vừa hỏi, vừa ôm Tinh Tinh đi về phía sạp hàng của mình, cách một đoạn lại bắt đầu chào mời những khách hàng đang chọn mua đồ ăn ở sạp của anh.
Anh đặt Tinh Tinh xuống đất, nhường chiếc ghế đẩu nhỏ của mình cho Tinh Tinh ngồi, còn mình thì đứng một bên, một tay đưa túi cho khách, tiện thể dùng thân hình cao lớn che chắn ánh mặt trời chói chang dù đã xế chiều cho cậu bé phía sau.
Cầu Cầu vẫn im lặng đậu trên đầu Tinh Tinh, từ đầu tới cuối không nói gì.
Bởi vì nó biết, cục xuyên nhanh và hệ thống cứu vớt của tổng cục có chức năng khác nhau. Bộ phận cứu vớt là để dẫn dắt và đồng hành cùng ký chủ trưởng thành, còn chức năng của bộ phận xuyên nhanh là phát nhiệm vụ, và hạn chế ký chủ không được làm những việc vi phạm quy định.
Trong tình huống này, nó càng ít nói chuyện, sự hạn chế đối với Tinh Tinh càng nhỏ.
Nó hy vọng Tinh Tinh có thể thực sự cảm nhận được tình cảm ấm áp của con người, thấu hiểu được sự ràng buộc yêu thương giữa những người thân.
Nó hy vọng Tinh Tinh có thể nhận được và cảm nhận được nhiều tình yêu hơn.
Còn Tinh Tinh thì sao, cậu bé trước sau vẫn im lặng.
Từ khi gặp mặt đến giờ, cậu bé chưa chủ động gọi Chu Hướng Dương một tiếng "ba ba".
Không phải không gọi được, chỉ là Tinh Tinh không rõ "ba" và "mẹ" có ý nghĩa gì với loài người.
Tinh Tinh từng nghĩ mình có mẹ. Nhưng sau này mới hiểu: một tiểu tang thi làm sao có thể có một người mẹ loài người sẵn lòng sinh ra rồi bỏ rơi?
Còn cái gọi là “ba ba”... lại càng xa lạ, như một khái niệm vốn không tồn tại trong thế giới của cậu.